#7: end

4.7K 340 67
                                    

"Ngày mai sẽ dắt em đi chơi."

Yeonjun bỏ một miếng thịt vào miệng nghe thấy liền mở to mắt ngạc nhiên.

"Thật?"

"Ừm."

Yeonjun phì cười nhìn anh.

"Gì đây? Đây là hội trưởng Choi sao?"

"Sai rồi. Là chồng của em."

Mặt Yeonjun đỏ cả lên. Eo ôi cậu cũng biết mắc cỡ chứ bộ? Cũng là người, trái tim cũng biết rung rinh đấy.

"Anh rốt cuộc là làm sao vậy hả?"

Yeonjun ôm lấy hai má mình. Thật muốn bỏ chạy a~

"Thả thính người ta ít thôi. Đã bảo là bị bệnh tim rồi."

Soobin bật cười liền giang tay khều cậu.

"Qua đây."

"Không cho anh dê sồm đâu."

"Anh không có."

"Anh là đồ cơ hội ai chẳng biết."

Tưởng cậu không biết hả? Hứ! Với kinh nghiệm là người yêu thì cậu hơi bị rành rọt về Soobin đấy!

"Cự tuyệt anh à?"

"Ừm."

"Vậy anh sẽ giận em."

"Thôi đi người ơi, giận chưa được một giây đã tíu ta tíu tắt nắm tay em cười cười. Ủa đâu ra có kiểu giận kì lạ vậy heng?"

Yeonjun chính thức làm bộ mặt khinh bỉ người yêu của mình. Rõ là làm mặt giận dỗi ghê lắm, cậu còn đang ngồi nghĩ cách dỗ thì người nọ chẳng biết từ đầu đi tới ôm lấy mặt cậu hôn một cái. Không những thế còn nắm tay cậu cười tươi như tên biến thái ấy.

Choi Yeonjun thèm mà tin anh, thà tin cục đá còn hơn!

"Ơ kìa Junie..."

"Kệ anh."

----------

Nằm một cục tròn vo trên giường, Yeonjun hí ha hí hửng lắc lư đôi chân. Soobin từ ngoài đi vào thấy cậu đang căng to con mắt nhìn chằm chằm vào cái điện thoại liền nhíu mày.

"Đi ngủ."

"Em đang dở game."

"Mấy giờ rồi?"

"Thôi mà~ em sắp hết trận rồi."

"Mười phút sau anh quay lại mà còn chơi thì anh tịch thu đấy."

Yeonjun bĩu môi nhìn cánh cửa đóng lại.

"Này này, bị bắt đi ngủ rồi hả?"

"Nói ít thôi."

"Ể gì chứ? Mới có chín giờ bắt ngủ rồi? Quản chặt thế."

"Kai, em còn nói nữa là anh giết em."

"Ủa ngộ nha, anh đừng có....ê ê Choi Yeonjun đáng ghét sao ném bom em...? Á anh đúng là thiếu đánh mà~"

"Đã bảo ít nói thôi, Taehyun nó cũng không cứu được mày đâu em."

Kai đầu dây bên kia rõ là tức muốn thổ huyết. Đúng là chơi game thì làm gì còn tình nghĩa anh em nữa.

Y như rằng mười phút sau Soobin quay lại, cậu không cầm điện thoại nữa mà lại nhìn chằm chằm vào anh.

soojun / sao bảo ghét mà?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ