Chương 1 : Hè 1971, Trại Thánh Edmund

309 17 0
                                    

Chào mọi người. Trước khi bạn bắt đầu đọc All The Young Dudes, mình có một vài lời muốn nói.
Như các bạn đã biết (hoặc không), tác giả bộ truyện gốc (MsKingbean89) và dịch giả (là mình - Lilliane) đều không muốn đăng tải ATYD lên wattpad - một nền tảng với trải nghiệm đọc mà theo đánh giá cá nhân của mình là không đủ tốt: chèn quá nhiều quảng cáo và vấn đề bản quyền tác phẩm quá mập mờ cho tác giả và dịch giả.
Tuy nhiên, do lo sợ tình trạng reup bừa bãi, mà như chị tác giả đã gặp phải, mình đã quyết định sẽ đăng tải 5 chương đầu bản dịch tiếng Việt của ATYD lên wattpad để độc giả trải nghiệm. Nếu các bạn yêu thích tác phẩm, có thể qua wordpress của mình để đọc bản dịch All The Young Dudes và All The Young Dudes - lời kể của Sirius đang được cập nhật hàng tuần với trải nghiệm đọc tốt hơn nha. Link wordpress mình sẽ để ngay bên dưới để mọi người tiện truy cập. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Link wordpress: https://pissenlitlafleur.wordpress.com/
VUI LÒNG KHÔNG REUP BẢN DỊCH LÊN WATTPAD VÀ CÁC TRANG REUP TRUYỆN KHÔNG CHÍNH THỐNG KHÁC.

Thứ bảy, ngày 7 tháng 8 năm 1971

Nó tỉnh dậy trong bóng tối. Căn phòng nhỏ mà mấy người đó tống nó vào quá nóng, vào đầu tháng Tám. Hoặc có lẽ do nó đang lên cơn sốt. Nhiệt độ của nó luôn ở mức báo động vào buổi sáng sau đêm trăng tròn. Người ta từng đưa nó vào một gian phòng có cửa sổ, nhưng vài tháng trước đó nó đã có thể đập vỡ kính, và nếu không có cái song sắt giữ lại thì hẳn nó đã trốn được. Nó đã nghe họ bàn về việc kiềm chế nó khi nó lớn hơn. Nó đang cố để không nghĩ tới viễn cảnh đấy.
Nó nhớ lại cơn đói khát cồn cào, đến mức biến thành cơn phẫn nộ đỉnh điểm. Nó nhớ lại mình đã gào rú trong hàng giờ đồng hồ, và loanh quanh trong phòng giam tù túng. Có lẽ hôm nay người ta sẽ cho nó nghỉ học, và nhờ thế nó sẽ ngủ lì. Dù sao thì hiện tại cũng là kỳ nghỉ hè, và thật chẳng công bằng khi nó vẫn phải học bài khi mấy thằng khác được phép dành cả ngày để bày trò vớ vẩn, chơi bóng hoặc xem vô tuyến. Sau khi nhổm dậy, nó cẩn thận giãn cơ, dời sự chú ý đến từng cơn đau nhói âm ỉ và tiếng các khớp kêu lục cục. Có một vết cào bằng vuốt ngay sau tai trái và một vết gặm sâu hoắm trên đùi phải.
Nó vươn tay lên xoa đầu, mái tóc nó được húi cua sát đầu và mấy sợi lởm chởm đâm vào tay nó. Nó ghét việc bị húi tóc, nhưng thằng nào ở trại này thì cũng phải mang quả đầu trọc lóc như nó mà thôi. Cái đầu đó sẽ đảm bảo khi chúng nó được thả ra dạo chơi thị trấn vào cuối tuần, mọi người sẽ biết chúng nó là đám nhóc của Trại Thánh Edmund – hẳn đó là mục đích chính. Các chủ tiệm sẽ liệu mà trông chừng hàng quán. Chúng nó không được kì vọng là sẽ hành xử một cách đàng hoàng. Người ta vốn đã thì thầm sau lưng rằng mấy thằng tụi nó là thứ cặn bã của xã hội; rằng tụi nó chỉ là đám trẻ rơi trẻ rớt chẳng ai thèm – thế thì tội gì mà không quậy phá ầm ĩ lên?
Remus nghe thấy tiếng bước chân ở cuối hành lang. Đó là cô Matron, nó có thể ngửi thấy cô ấy, lắng tai thì nghe được cả nhịp tim đập từng hồi. Mấy giác quan của nó luôn trở nên cực kì nhạy sau mỗi kì trăng tròn. Nó đứng dậy, quấn chăn canh người mặc cho cơn nóng hầm hập, và rón rén lê về gần cửa để nghe cho rõ hơn. Cô không đến một mình, còn có một người đàn ông đi cùng cô nữa. Người này có mùi già nua và không hiểu sao . . . khác với những người khác. Một mùi na ná sắt, nồng đậm sộc lên, khơi dậy những kí ức của Remus về ba. Mùi ma thuật.
"Ông có chắc là thằng nhỏ không?" Matron đang cất tiếng hỏi kẻ lạ mặt, "Nó là một trong những trường hợp tệ nhất của trại này."
"Vâng, tất nhiên," ông già trả lời. Giọng ông trầm và ấm như chocolate. "Chúng tôi rất chắc chắn về vấn đề này. Hẳn đây là căn phòng mà cô giữ thằng nhóc trong..."
"Chu kì của nó." Matron chốt câu, bằng giọng mũi cụt ngủn của cô ấy. "Cho sự an toàn của chính nó mà thôi. Nó đã bắt đầu cắn, kể từ lần sinh nhật gần nhất "
"Tôi hiểu rồi." Người đàn ông trả lời, giọng điệu mang nhiều trầm ngâm hơn là lo lắng. "Tôi muốn hỏi thêm, thưa bà, rằng bà biết gì những cơn đau đớn của thằng bé?"
"Tất cả những gì cần biết." Matron lạnh lùng đáp lời. "Nó đã ở trại này từ khi mới năm tuổi. Và nó luôn đi kèm rất nhiều rắc rối – mà không chỉ là bởi nó là một trong số các người đâu."
"Trong số chúng tôi?" Người đàn ông trả lời, giọng điệu bình tĩnh và không nghe ra một tia lo lắng. Matron hạ giọng xuống,gần như thầm thì, nhưng Remus vẫn có thể nghe rõ.
"Anh của tôi cũng là một người như ông. Tất nhiên là tôi đã không gặp gỡ gì với ảnh nhiều năm rồi, nhưng thỉnh thoảng ảnh vẫn hỏi thăm tôi. Trại Thánh Edmund là một tổ chức khá đặc biệt. Chúng tôi luôn phải chuẩn bị cho các trường hợp khó nhằn." Remus nghe thấy tiếng chùm chìa khóa leng keng, "Còn giờ, thì ông phải để tôi gặp nó trước đã. Thường thì thằng bé sẽ cần băng bó. Tôi cũng không hiểu vì sao ông lại muốn gặp nó ngay sau đêm trăng tròn, nếu như ông đã rõ về tình trạng thằng bé ngay từ đầu."

All The Young Dudes (bản dịch Tiếng Việt)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ