Chân Lam cung nằm ở phía tây hậu cung, khi xưa từng là nơi ở của hoàng hậu An Liên, cũng tức là mẫu hậu của Takemichi.
Mà lúc này, Manjirou còn đang nhàn nhã uống trà sau hậu viện, mắt hắn híp lại, lộ vẻ lười nhác, mái tóc đen dài bung xõa xuống, áp lên gò má tuấn lãng, trên bàn chỉ có một vài đĩa bánh, hình thù cũng không phải những bông hoa thường thấy, mà là một chú cá được làm kĩ lưỡng.
Lúc này một nha hoàn hốt hoảng chạy vào, thì thầm bên tai của Manjirou, cùng lúc đó bên ngoài vang lên âm thanh đặc trưng của thái giám.
"Hoàng thượng giá đáo"
Manjirou cũng không gấp gáp, sửa soạn lại trang phục trên người, tùy tiện túm lấy mái tóc phía sau bằng một sợi dây đỏ hoa văn tinh xảo buộc vào. Sau đó nhanh chóng bước ra ngoài.
Vừa đi ra, Manjirou đã nhìn thấy bóng dáng của Takemichi, hắn câu môi. Kéo lên một nụ cười xinh đẹp.
"Không biết hoàng thượng đại giá, thần chậm trễ tiếp đón, xin hoàng thượng thứ tội"
Takemichi đỡ Manjirou đang hành lễ lên, âm thành đánh giá hắn, con ngươi ánh lên màu xanh của biển xẹt qua một tia kì dị.
"Miễn lễ, là trẫm không báo trước"
Manjirou híp mắt, cười cười, tay như có như không chạm đến mu bàn tay của Takemichi, nhẹ nhàng lướt qua như chiếc lông vũ, chậm rãi chạm đến lòng y. Takemichi hơi rụt tay lại, nhìn nụ cười đầy đẹp đẽ của người trước mặt, không hiểu sao lại cảm thấy xấu hổ.
"Đạ tạ hoàng thượng khai ân"
Rất trầm thấp, âm sắc từ tính nhẹ nhàng đụng đến trái tim, khiến vành tai của Takemichi phút chốc đỏ bừng. Takemichi từng gặp qua Manjirou lúc nhỏ, nói đúng hơn khi ấy họ từng là bằng hữu.
Cơ thể lúc nhỏ của Takemichi không tốt, hầu như dăm ba bữa sẽ bệnh một lần, nếu không phải ngày ngày có thuốc tẩm bổ, chỉ sợ hắn đã sớm mất mạng từ lâu.
Khi ấy, tiên hoàng rất yêu thương vị thái tử nhỏ tuổi, hầu như lúc nào rảnh sẽ bồi hắn, còn sợ Takemichi trong cung sẽ cô đơn, chuyên gia mời vài đứa trẻ xấp xỉ tuổi hắn là con của các quan đại thần vào cung làm bạn với thái tử.
Manjirou chính là một trong số đó.
Hắn khi ấy là một trong những đứa trẻ xuất sắc nhất, phải nói khắp kinh thành đều biết truyền kì về vị thiên tài này.
Ba tuổi phụ thân hắn đã bắt đầu tập tành cho hắn bắn cung, Manjirou cũng rất có năng khiếu trong những việc thế này. Trong một lần hoàng cung tổ chức săn thu, hắn được phụ thân dẫn theo, tuổi còn nhỏ nhưng đã săn được vài con thỏ cùng chồn.
Lúc Manjirou lớn lên một chút, nghe đâu khi ấy ngoại ban cống nạp hai con Hãn Huyết bão mã cực kì quý hiếm, là một cặp ngựa con, tiên hoàng đã ban một con cho Manjirou, xem như chúc mừng cho sinh thần của hắn. Một con còn lại là ban cho tiểu thái tử.
Manjirou rất thích chú ngựa này, chỉ là khi đó hắn còn quá nhỏ để cưỡi, nhưng tính tình Manjirou không phải ai cũng quản được, mặc dù bị cấm cản nhưng hắn vẫn là lén lút tìm cách leo lên lưng ngựa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers | AllTake] Ký Họa Hậu Cung
Fanfiction[Tokyo Revengers | AllTake] Ký Họa Hậu Cung ➻ Author: Chuông Gió. ➻ Thể loại: Fanfic, Cung Đấu, NP. ➸ Cảnh báo: OOC. Hậu cung như hang sư ổ sói, bất cẩn liền phải trả giá bằng mạng sống. Chỉ cần một ân sủng của vua, kẻ nguyện dấn thân vào vũng nước...