For Those Kinds of Nights P2

318 39 0
                                    

Đôi khi cô không ngủ đủ vào ban đêm. Có vẻ mọi người đang ngủ. Nhưng cô không thể ngủ được. Cô sẽ xoay người, vặn vẹo và nhìn chằm chằm vào trần nhà màu xám treo nặng trên mình. Khi nó không hiệu quả, cô thức dậy.

Đường phố cô đơn và vắng lặng. Nhưng Sakura thích sự cô độc và bóng đêm luôn có vẻ đẹp riêng của nó. Cô sẽ đi dạo vào đêm khuya, khi những vì sao lấp lánh bảo vệ ngôi làng. Cô sẽ nhớ những khoảng thời gian vui vẻ, những khoảng thời gian tuyệt vời hơn với Đội Bảy khi cô đi ngang qua sân tập. Cô đi qua cửa hàng hoa của Ino, với những bụi hoa được chăm sóc tốt bên ngoài. Đôi chân của cô đưa cô đến công viên, nơi cô gặp chàng trai tóc vàng lần đầu tiên. Ký ức về những ngày xuân ấm áp và tiếng cười khúc khích của chàng trai sẽ tràn ngập trong tâm trí cô. Hồi đó mọi thứ có vẻ đơn giản và dễ dàng hơn rất nhiều .

"Em đã nở thành một bông hoa xinh đẹp, Sakura!"

Có lẽ chỉ là cô héo tàn quá sớm.

Cô không mong có ai ở đây, càng không phải là người đàn ông Uchiha mà cô đã gặp trước đó. Sakura siết chặt áo khoác và ngước nhìn anh. Anh ngồi trên băng ghế nhìn ra sân chơi. Trước khi cô có thể đáp lại, anh cũng nhìn lên và mỉm cười với cô. Anh nở một nụ cười rạng rỡ. Và trông anh thật đẹp dưới ánh trăng.

"Chào mừng trở lại, bác sĩ-san."

Cô cảm thấy ấm áp trong lòng khi nhìn anh.

"Anh thế nào, Uchiha-san?" Cô ngồi xuống bên cạnh anh, và khẽ rùng mình. Cô để ý rằng anh rất tinh ý, mặc dù anh bị mù. Anh nhìn cô đầy cảnh giác.

"Cô không mặc đủ ấm."

"Tôi sẽ ổn thôi," cô đáp và ngồi xuống bên cạnh anh.

Cô xoa xoa cánh tay, để tâm đến việc riêng, chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình. Và anh đột nhiên hỏi cô.

"Bác sĩ-san, cô có thể cho tôi biết tên của cô được không?"

"Sẽ không nếu anh không nói cho tôi biết tên của anh trước." Cô trêu chọc và anh nhún vai.

"Uchiha Shisui," anh nói. Cơn gió nhẹ mang theo tên anh nhưng cô cảm thấy nhói đau khi nghe nó. Tất nhiên, cô biết điều đó trước khi anh có thể nói với cô. Anh là anh họ của Sasuke, Shunshin no Shisui khét tiếng.

Nhưng sự thương hại của cô dành cho anh kéo dài trong một chốc.

"Haruno Sakura." Cô nói, hơi nhăn mặt, bởi vì tên của cô kéo theo một lượng xấu hổ tương đương với nó.

Có lẽ hình như anh cảm thấy nao núng vì khoảng cách quá gần. Cô nhận ra mình đã vô thức tiến lại gần anh hơn.

Hoặc có thể anh nghe thấy nó trong giọng nói của cô, bởi vì nó đang kêu răng rắc đau đớn.

Hoặc có thể, anh biết cô. Hầu hết mọi người biết cô, và những gì cô đã trở thành.

Nhưng anh không ép cô, hay nhìn cô một cách thương hại.

"Sakura," anh lẩm bẩm một cách tế nhị, "Đó là một cái tên đẹp."

Cô khẽ chế giễu, "Khá bình thường, nếu anh hỏi tôi. Bố tôi không sáng tạo lắm, nhưng ông muốn đặt tên tôi theo màu tóc của tôi."

[ShisuiSaku Translated Oneshot] Cho Những Kẻ Lạc LõngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ