III. Hai năm sau

211 15 2
                                    

Ánh nắng chói chang nhẹ chiếu vào khe cửa sổ làm cho căn phòng trở nên sáng lên. Hoài Nghi tỉnh dậy sau giấc ngủ sâu ngồi hớt hả chạy xuống phòng vệ sinh, miệng không quên nói mấy câu quen thuộc.

- Ông Niệm dành toilet mất !

Nhưng chạy xuống cầu thang rồi Hoài Nghi mới nhớ anh trai cô đã nội trú ở trường từ lâu rồi. Nghĩ lại ngoài đi học ra chưa bao giờ Nghi gặp Niệm ở nhà suốt hai năm nay. Cô tỏ ra ung dung bước vào nhà vệ sinh, một phần cảm thấy nhẹ lòng khi không có ai chọc mình.

- Bé Nghi, năm nay con đã mười ba tuổi rồi cũng phải biết lo cho bản thân để hai năm tới còn nội trú nghe chưa.

Mẹ của Nghi nhắc nhở cô khi Nghi đang thưởng thức bữa sáng. Hoài Nghi bây giờ cũng đã để tóc dài ngang lưng được xỏa xuống. Hôm nay là ngày đầu tiên cô nàng bắt đầu năm thứ ba theo học tại trường. Mọi thứ đã quá quen thuộc cho mỗi năm học mới nên Nghi cũng không cần phải lo lắng nữa.

Noah đón tân học viên hầu như là nghi thức năm nào cũng thực hiện. Các học viên đang theo học sẽ đứng trên các dãy hành lang quan sát các tân học viên.

Hoài Nghi cảm thấy cái phong tục này nó cứ sao sao ấy nên liền trừng bộ mặt khó chịu hướng xuống sân trường. Thấy cô bạn có phần cáu gắt, Đông Phong liền xoa dịu Nghi.

- Sắp xong rồi cố lên !

- Ờ hờ..hờ cố cái đầu cậu. Tớ mỏi chân quá đi.

- Thôi đừng cáu nữa, chị Hoàng biết thì không hay đâu.

- Tức quá đi, năm nào cũng phải vậy. Năm tụi mình thì lấy lí do loạn cả lên.

Học viên mới toàn những tờ giấy trắng đồng thời con ông cháu cha cũng khá là đông. Ở Noah việc con ông cháu cha lên mặt là điều hiển nhiên nhưng quan trọng hậu quả của hành động đó là những hình phạt tương tự.

- Tớ ước gì làm học sinh nội trú nhanh chứ cứ làm cái phong tục này mãi có khi tớ đau lưng mỏi gối tê tay luôn đó.

Nghi đứng trong thang máy cùng Phong mà than thở. Cô nàng vốn đã bất mãn với nhiều điều ở Noah rồi nhưng không nói với ai ngoài Phong.

- Nghi à...

Bỗng Phong nghiêm túc lại khiến Nghi có phần khó hiểu thêm chút lo lắng. Phong nói tiếp.

- Đôi lúc có bất mãn chúng ta vẫn phải sống cùng với nó.

- Phong à...

- Giống như cậu đó, bất mãn với độ nhây của tớ nhưng vẫn sống với tớ nè. Hahaha.

Nghi trừng bộ mặt đầy khinh bỉ khi Phong đang nghiêm túc bỗng tụt mod luôn. Buổi sáng cả hai có những tiếc học khá tốn sức lực vì hai môn toàn kiểm tra không báo trước. Buổi trưa họ quyết định phải bù đắp cho bản thân.

- Kì này chắc điểm tớ thấp lắm đây.

Nghi nhìn Phong than thở. Cậu cũng an ủi cô.

- Thôi miễn có điểm còn hơn không có.

Nghi nhìn xung quanh căn tin. Đáng ra giờ này ông Niệm phải xuống đây ăn rồi nhỉ ? Cô thắc mắc hỏi Phong.

| Học viện Noah | | Corn Angel |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ