Chap 2

1.1K 103 5
                                    


Tối đó, cô làm xong công việc của mình, chợt nhớ ra tên ngốc kia hình như chưa ăn gì cả, vừa nghĩ cô liền đi mua thức ăn đến cho anh. Qua lớp kính trong suốt, cô nhìn thấy anh đang ngồi nhìn về phía cửa sổ, đôi mắt trống rỗng nhưng rất buồn.                   

Thấy vậy, bất giác lòng cô lại nhói lên một cái.
                   
Nguyễn Văn Toàn không lẽ mày thích anh ta rồi? Làm sao có thể ?                   

Dứt khỏi suy nghĩ vô lí đó, cô bước vào, anh nghe tiếng động liền quay lại, nhìn thấy cô như nhìn thấy báo vật, hai mắt sáng lên, miệng nhỏ khẽ mấp máy:

"Vợ, vợ."

A, lòng cô ấm áp khi nghe tiếng "vợ" này, mỉm cười ngọt lịm nhìn anh:

"Anh đói chưa ?"
                       
"Đói....A, rất đói."_ Vừa nói anh vừa xoa cái bụng của mình. Trông đáng yêu vô cùng.

"Vậy ăn cái này đi, tôi mới mua đó."_ Cô chìa ra hộp thức ăn, mùi thơm nghi ngút.
                
"Vợ ăn cùng chồng đi, chồng ăn một mình buồn lắm."_ Anh nhìn cô nói.
                    
"Tôi ăn rồi....ọt ọt ọt."_ A cái bụng này dám phản bội mình. Thật mất mặt quá đi.
                    
"Cái gì mới kêu vậy vợ ?"_ Anh ngây ngô hỏi.
                   
"Không có gì đâu, anh ăn đi để nguội bây giờ."
                   
Tên ngốc kia cũng không nói nhiều, từ từ ăn, cô đói bụng thật nhưng vẫn không ăn, ngồi xuống sofa cầm lấy tạp chí đọc.
                    
Đang ngồi, cô cảm nhận được cái ghế hình như bị lún xuống, nhìn qua đập vào mắt cô là gương mặt vô cùng đẹp trai của anh, ấp úng nói:

" Anh .. làm gì vậy?

"Nè, vợ ăn đi, chồng biết vợ đang đói."_ Vừa nói, anh vừa gắp một phần thịt đưa trước miệng cô.                  

Cảm động quá đi, tên ngốc này cũng biết quan tâm người khác nhỉ ?
                                            
"Ưm"_ Cô đói chịu không nổi rồi, nhanh nhẹn ăn miếng thịt.

"Vợ ăn nữa đi, chồng no rồi."

Gì? Mới ăn có chút xíu mà no. Anh ta cũng giỏi thiệt.

Sau một lúc, cô cũng ăn xong, quay qua thì thấy anh đã ngủ mất rồi.

A! Gương mặt lúc ngủ cũng đẹp trai như vậy

Lấy chăn đấp lên người anh, định bỏ ra ngoài nhưng ai ngờ một bàn tay vô cùng lạnh lẽo nắm lấy tay cô kéo mạnh xuống, hiện giờ cô đang nằm trong vòng tay của ai kia.

Gương mặt vì thế mà đỏ bừng lên, gạt tay anh ra nhưng vô dụng đành phải ngoan ngoãn. Hai người cũng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Ông Quế và Bà Kim Ánh vào viện, vừa mở cửa đã thấy một cảnh vô cũng đẹp, một chàng trai đang ôm một cô gái ngủ vô cùng ngon. Như cảm nhận được ánh mắt, cô từ từ thức dậy.

Ôi trời! Mất mặt, mất mặt nữa rồi.

"Chào buổi sáng !"_ Cô vô thức nói, rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

[0309] Anh Chồng Ngốc Này! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ