Chap 14: Trò có đau không?

398 59 3
                                    






"Trò có đau không?" cô Pomfrey ân cần hỏi cô trong khi đang sát trùng mấy vết trầy xước nhỏ trên má trái của cô

"Không thưa cô" cô đáp

Chỉ là những vết thương nhỏ thôi mà, làm sao mà đau được, vết thương nhỏ rỉ máu này không hề đau, chẳng qua là do cô cay mắt nên rơm rớm nước mắt thôi.

"Hoá ra trò vẫn chưa biết nói từ đau à" cô Pomfrey biết rõ rằng những vết thương tuy nhỏ này nhưng nó rất rát

Cảm ơn cô Pomfrey và chào tạm biệt trạm xá, Juliette chẳng còn chút sức lực nào, bây giờ cô muôn về kí túc xá và ngủ luôn, mặc kệ rằng trong bụng mình vẫn chưa có gì hết.

"Danseur!" Canopus đột nhiên xuất hiện và đi cạnh cô "Em muốn đi ăn tiệc chúc mừng với mọi người không?"

"Khó nói quá nhưng bây giờ em nghĩ rằng mắt mình không mở nỗi nữa rồi, phiền đội trưởng giải thích với họ giúp em nhé" cô nói rồi nhanh chóng về lại nhà chung

Canobus đứng chôn chân tại chỗ, ngắm nhìn bóng lưng mảnh mai của cô biến mất dần mới chợt nhớ ra đồng đội vẫn đang đứng chờ mình.

"Danseur nhỏ buồn ngủ nên đã về ngủ trước rồi"

"Em ấy không định ăn chút gì sao?" Olivia và Ariadne cùng chung một suy nghĩ

"Chắc là con bé mệt quá thôi, cứ đi ăn trước đi" Alex cảm thấy rằng mình sắp xĩu vì đói rồi, phải đến quán ăn càng nhanh càng tốt thôi

Jupiter chẳng nói gì, anh hết nhìn Marcus rồi tới Canopus.

"Jupiter? Làm gì mà đứng như trời trông thế" cô bạn gái Olivia nhắc nhở "Đi thôi, Alex sắp lịm rồi kìa"

Bên này, Juliette đã về tới nhà chung, chưa tới giờ ngủ nên mọi người đang tụ tập đông vui dưới này.

"Hôm nay làm bồ làm tốt lắm đó Truy thủ Danseur!"

"Thế á, cảm ơn mấy bồ nhiều nhé" cô mỉm cười ngượng ngùng "Chúc mấy bồ ngủ ngon"

Cơn buồn ngủ sắp hết rồi, cô phải tăng tốc chạy lên phòng đắp chăn mới được.

"Bồ-" Pandora định bụng chúc mừng cô về trận đấu ngày hôm nay nhưng Juliette vừa bước vào phòng liền phóng lên giường đắp chăn ngủ mất rồi

Ngủ một cách ngon lành mà chẳng cần phải thay đồ ra.

















Uể oải ngáp ngắn ngáp dài trong tiết Độc dược xong cô cất cặp xách lại và đi đến Đại Sảnh ăn trưa, hôm nay lại có thêm một trận Quidditch nữa và cô hi vọng rằng đừng mưa giống hôm qua.

"Danseur! Chúng ta không có thời gian để ăn đâu! Mau đi tập thôi trước khi bên Gryffindor giành sân" chị Olivia chưa để mông cô chạm ghế thì đã kéo Juliette đi

Nắng, một từ để miêu tả thôi là rất nắng. Ai đời lại khi giữa trưa nắng như thế này mà lại bị bắt đi tập cơ chứ, đã thế trong bụng lại chẳng có nỗi một miếng cà chua.

"Khởi động đi"

Cô như bị hút cạn sức sống, chẳng còn tâm trạng nào để khởi động nữa nhưng nếu không khởi động thì thế nào khi ra sân cũng tòi mà thôi.

[Marauders Era] Nàng Vũ Công Năm ẤyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ