3.

66 9 3
                                    



Một con cáo.

Một con cáo đang ở ngay sau lưng em.

Ánh mắt nó, ánh mắt huyền đen thẳm, dường còn có cả những vòng xoáy vần vũ trong đấy.

Một màu đen lạnh lẽo.

Con cáo bỗng lao đến, cắn vào một bên bàn chân của em. Nhưng em đã kịp gỡ đôi ủng nâu ra, bỏ chạy trên đôi chân trần.

Ánh mắt nó, ánh mắt của con thú đói khát. Nó chẳng mất một giây phút nào để nghe những tiếng hét hoảng sợ từ em. Nhưng em đã kịp rũ bỏ hỗn loạn trong đầu, đôi bàn chân em bỏng rát vì lạnh. Nhưng em không cho phép mình dừng lại. Con cáo vẫn đang bám đuổi sát nút ở đằng sau.

Bỗng nhiên, một thứ gì đó sượt qua đôi chân em. Quá đau đớn để nhìn được chúng là thứ gì, em ngã sõng soài xuống mặt tuyết lạnh giá. Buồng phổi bỏng rát vì chẳng thở nỗi.

Con cáo đã đuổi kịp, ngay trong giây phút em vấp ngã ấy.

Nó không chờ thêm một giây nào để quét ánh mắt từ tốn đầy hài lòng qua gương mặt em. Kẻ thua cuộc, trong trò chơi sinh tồn này của nó.

Những bước chân nó khoan thai đến nỗi, dường như trong tâm trí nó giờ đây chỉ có đúng một suy nghĩ: con mồi vô dụng này sẽ chẳng thể trốn thoát được nữa, và ta phải từ từ nhâm nhi nó.

Khóe mắt em nóng lên. Những tiếng thổn thức cứ thế tràn ra khỏi khóe môi. Đôi chân em đã quá đau đớn để chạy, hay làm bất cứ điều gì khác. Em nằm ở đó, khóc lóc chờ đợi cái chết đau đớn sẽ nuốt chủng mình.

Nó đã ở rất gần. Rất gần.

Em cảm thấy những hơi thở tanh nồng đang phả vào cổ mình.

Cái chết chăng?

Nhưng không.

Em chầm chậm mở mắt, bởi cảm giác trống vắng trên cổ. Tấm bùa đã biến mất.

Con cáo, dường đã bị đá ra xa, nằm ở dưới tán cây cách đó khá xa. Nhưng em vẫn gắng gượng nhìn, để thấy nó đang vùng vẫy trong vũng máu. Thân mình chằng chịt vết cào xé.

Nó còn hy vọng nào để sống nữa.

"Tấm bùa may mắn này sẽ bảo vệ cho con.."

Đấy là khi em bật khóc nức nở vì sợ hãi. Và vì nhớ đến những gì bác thợ săn đã nói.

"Khăn đỏ, em không sao chứ?"

Có hơi thở ấm áp của ai đó phả vào tai em, và giọng nói trầm khàn phát ra từ đâu đó.

Em mở mắt nhìn.

Một người đàn ông đang chạm nhẹ vào vết thương trên đôi chân em.

Ấy là khi em chạm mắt gã. Lần đầu tiên.

Ánh mắt màu mật ong dường như đang thắp lên những ngọn lửa khiến em tan chảy. Chúng quét lên từng đường nét trên gương mặt em bằng mỗi cái nhìn mềm mại, y hệt như những cái vuốt ve điệu nghệ.

Em nhận ra cách gã ta gầm gừ, rất khẽ thôi, những tiếng gầm gừ hài lòng. Và cách gã cắt đứt cái nhìn đê mê mà gã trao cho em bằng cách nhắm mắt lại.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 17, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Khăn đỏ - KNJNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ