Chương 12: Cá chép

1K 48 4
                                    

Editor: Mây Vu Sơn

Beta: chưa

-------

Sau khi kết thúc buổi dã chụp ảnh dã ngoại, quan hệ giữa hai người càng ngày càng giống như một đôi chồng chồng thật sự.

Mạnh Song cười tủm tỉm kéo tay Nguyễn Dung nói: "Dung Dung, tranh thủ lúc con còn trẻ có khả năng khôi phục tốt, năm tới sinh thêm một bé con đi, ở chung với Tiểu Xuyên nhiều hơn. Nó là con trai của mẹ, mẹ biết tuy rằng nhìn nó có vẻ lãnh đạm nhưng nhân phẩm không tồi, thực ra cũng có chút muộn tao, tuy nhiên con cứ tin mẹ đi, nó rất rất là thích con." Mạnh Song càng nhìn con dâu càng thấy thích, cười ha ha.

Nguyễn Dung e lệ gật đầu: "Vâng ạ, con và anh ấy cũng từng bàn bạc chuyện này, một năm hoặc hai năm sau sẽ sinh bé con. Nếu mẹ thích, con sinh hai bé cũng được ạ, con thích trẻ con lắm."

"Ai u, Dung Dung, mẹ thích con quá đi mất, nhưng sức khỏe con không tốt, không cần sinh nhiều như vậy. Nếu sinh hai đứa nhỏ, một nam một nữ là đủ rồi, không có thời gian thì để mẹ chăm giúp các con." Mạnh Song đối xử với Nguyễn Dung còn tốt hơn đối xử với thằng con đẻ Lăng Lạc Xuyên của mình.

"Đúng rồi, hôm qua mẹ với đám bạn đi mua sắm nhìn thấy một cái vòng cổ vô cùng xinh đẹp, để mẹ đeo lên giúp con." Mạnh Song mở chiếc hộp nhung trắng tinh ra, một chiếc vòng cổ ngọc trai màu hồng tinh xảo hiện lên trong tầm mắt hai người  .

Nguyễn Dung cảm kích: "Con cảm ơn mẹ ~"

Cậu cầm lấy hộp, bên trong còn có biên lai và một số thứ khác.

Một chiếc vòng cổ giá ngàn vạn, Nguyễn Dung đã quen với sự hào phóng của bà rồi.

"Anh về rồi." Lăng Lạc Xuyên vừa bước vào nhà liền thấy được khung cảnh mẹ chồng chàng dâu "hòa thuận thân thiết", ném chìa khóa xe sang một bên.

"Hoan nghênh anh về nhà."

Nguyễn Dung ôn nhu nói rồi đứng lên, định đi theo Lăng Lạc Xuyên lên lầu.

Từ sau khi đi dã ngoại về, Nguyễn Dung trở nên càng thêm ôn nhu, tự mình giúp Lăng Lạc Xuyên cởi cà vạt hoặc giúp anh cởi áo khoác.

Chi tiết nhỏ cũng thể hiện được sự tinh tế và quan tâm sâu sắc.

"Em ở đây với mẹ đi." Lăng Lạc Xuyên hôn vợ nhỏ một chút rồi đi lên lầu.

Nguyễn Dung che lại khuôn mặt nóng cháy, ngồi lại bên cạnh mẹ.

Mạnh Song cười vừa lòng.

Xem ra không lâu nữa bà có thể ôm cháu rồi.

Con người là động vật có tình cảm, nhất kiến chung tình rất ít, hầu như là do lâu ngày sinh tình.

Trong vườn hoa của biệt thự, Lăng Lạc Xuyên bước về phía giàn hoa.

Bọn họ kết hôn sắp được một năm, Lăng Lạc Xuyên nhận ra vợ anh quả đúng là mười phân vẹn mưới. Lần trước tặng cho mẹ anh bộ hoa nhung thông thảo vô cùng tinh xảo, bây giờ lại đảm đương thêm công việc ở vườn hoa.

"Anh về rồi sao?" Nguyễn Dung mỉm cười, không cần ngẩng đầu cậu cũng cảm nhận được hương vị pheromone quen thuộc của chồng.

[ĐM EDIT/HOÀN] Môn đăng hộ đốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ