Chuyện sinh nhật
--------------Jeon Jungkook thật quá đáng!! Cậu ta quá đáng lắm rồi!! Tưởng là người yêu kém tuổi thì thích ngồi lên đầu lên cổ người khác à! Này là phải dỗi!! Là người yêu thì cũng phải dỗi!!
Jungkook buông máy chơi game xuống, đây không biết là lần thứ bao nhiêu nhân vật trong game của cậu nằm đo đất, kèm theo đó là n lần cậu thở dài trong ngày. Hội anh em trong team 97 nhận ra tâm trạng không đúng của cậu bạn, không thể nhìn nổi nữa nên cả nhóm đành phải lên tiếng.
"Yah Jeon Jungkook, có điều gì bận tâm mà không tập trung chơi vậy hả?"
"Haizz..." - nhân vật chính thở dài lần thứ n+1. "Hôm nay tớ không có tâm trạng chơi game. Mọi người chơi tiếp đi nhé."
Jeon - tâm trạng - Jungkook thoát giao diện chơi game mặc kệ anh em ồn ào hỏi lý do. Cậu đưa mắt nhìn căn nhà rộng lớn nhưng chẳng có một ai ngoài cậu, tự nhiên thấy cô đơn đến lạ. Chỉ còn chưa đến 1 tuần nữa là đến sinh nhật em út nhà BTS, mặc dù không thể hiện ra ngoài nhưng trong lòng cậu vẫn luôn mong chờ đến ngày ấy. Ngày này đối với cậu mà nói chính là khoảng thời gian chân thật nhất để cậu cảm nhận được bản thân vẫn còn được yêu thương nhờ những sự quan tâm, lời chúc đến từ gia đình, bạn bè và người hâm mộ. Trái ngược với những project đặc biệt khoa trương, có 1 0 2 mà fan dành tặng cho cậu thì mỗi năm Jungkook thường chỉ tổ chức khá đơn giản, một bữa tiệc nhỏ ấm cúng bên gia đình bạn bè. Điều đặc biệt mà cậu chờ mong nhất mỗi năm đó là khi Taehyung tự mình xuống bếp, nấu một nồi canh rong biển thơm nóng dành riêng cho cậu, dịu dàng nhìn cậu ước nguyện rồi thổi đi ngọn nến nhỏ, anh sẽ nắm lấy tay cậu cùng cậu đón những giây phút đầu tiên của tuổi mới. Cậu vẫn còn nhớ như in năm đầu tiên cùng anh đón sinh nhật hai người, một Taehyung vụng về, có thù với nấu ăn nhưng lại tỉ mỉ vào bếp chuẩn bị món canh rong biển cho cậu. Jungkook nhớ đến vị của canh rong biển hôm ấy, nó mặn chát vì Taehyung lỡ tay đổ quá nhiều muối nhưng đối với cậu đó là bát canh rong biển ngon nhất từ trước đến giờ nhờ gia vị chân thành của tình yêu, cậu nghẹn ngào ăn hết sạch một nồi to đùng mặc kệ Taehyung can ngăn. Những năm sau cậu áp út dần có kinh nghiệm hơn để nấu, tay nghề vào bếp của anh tăng dần theo từng năm trưởng thành của cậu. Nhưng năm nay thì khác, Taehyung đã nhận lịch trình riêng và rời đi vô cùng bất ngờ trước tuần sinh nhật cậu, khi cậu gọi điện nói chuyện với anh thì lại nhận được câu trả lời thờ ơ, thậm chí còn nói cậu không hiểu chuyện, làm phiền anh khi anh đang bận rộn với lịch trình cá nhân. Nói Jungkook trẻ con cũng được, nói cậu quá đáng cũng chẳng sao, nhưng cậu thật sự giận Taehyung rồi, không chỉ không thèm trả lời tin nhắn của anh mà cậu còn chặn luôn số của anh người yêu. Mặc dù cậu hiểu rằng hiện tại là thời gian đẩy mạnh hoạt động solo cá nhân, công việc riêng rất nhiều và vô cùng quan trọng nhưng nghĩ đến Taehyung đến NewYork, một nơi xa cậu đến nửa vòng trái đất vào đúng dịp sinh nhật của cậu thì vẫn không ngăn nổi bản thân có chút hờn dỗi, ghen tỵ. Bé thỏ nhỏ khịt mũi, nhìn điện thoại với rất nhiều thông báo nhưng chẳng có cái nào đến từ anh người yêu. Mặc dù bản thân muốn giận anh thật nhiều, tự nhủ phải thể hiện thật cứng rắn, căng thẳng để anh biết sai mà sửa, biết điều về ôm ôm nựng nựng mà dỗ dành cậu. Vậy mà đã hơn một ngày trời nhưng anh còn không biết đường nhắn tin hay gọi điện mà dỗ cậu, bé thỏ chết tâm một chút. Trong lòng lo lắng dối dắm nhưng nhất quyết không gọi điện cho anh người yêu, cậu út ôm một bụng tức đi ngủ đến nỗi trong mơ vẫn còn nhăn nhó không yên, kết quả đương nhiên là hai quầng mắt gấu trúc mờ mờ vào sáng hôm sau.

BẠN ĐANG ĐỌC
[KookTae] Có một em người yêu rất láo!
FanfictionVụn bánh về cuộc sống hàng ngày của người anh không có tiếng nói với em người yêu kém tuổi rất láo cùng nhóm.