2. Hay là, gọi tiếng "anh" nữa đi?

889 62 4
                                    

Không beta, viết điên loạn
-

Shinonome Akito thật sự nghĩ bản thân điên rồi.

Cũng chẳng có gì lớn lắm, hiện tại cậu đang hẹn hò với một người. Cộng sự của cậu, hẹn hò từ tận cấp ba tới bây giờ là năm nhất Đại Học. Cái gì cũng trải qua đủ hết, nào là nắm tay, hôn môi hay tiến xa hơn nữa. Nói trắng ra là đã trao tất cả của cậu cho người đó từ rất lâu rồi.

Chỉ có điều, cái làm cậu rối trí lúc này là ba chữ "cách xưng hô".

Đó giờ cậu không để ý tới việc này. Căn bản đã quen gọi từ thời cấp hai. Lúc không gọi tên thì sẽ nhẹ nhàng xưng hô người kia "cậu-tôi". Cứ thế cho đến tận bây giờ. Mối quan hệ thay đổi nhưng lại không làm điều này thay đổi đi một ly.

Thế mà dường như cộng sự của cậu thì không nghĩ như vậy. Không hiểu do ai xui khiến hay do cậu ấy học ở đâu... Dạo này Aoyagi Toya bắt đầu gọi Shinonome Akito bằng "anh". Ừ... là cái kiểu xưng hô nghe rất chết người, là "anh-em".

Hôm đấy không phải dịp đặc biệt gì cả. Hai người cùng dọn dẹp bát đĩa sau khi dùng bữa. Vì chung trường đại học nên căn hộ cũng là ở chung. Hai người rất gọn gàng, phân chia công việc. Người lau bàn ghế, cắt hoa quả. Người rửa bát đĩa.

Nói thật, giờ bảo nhớ lại chính xác chuyện gì đã xảy ra lúc đó, Akito quả thực không thể miêu tả được. Tâm trí lúc ấy bị đả kích quá lớn.

Toya đã gọt xong hoa quả. Chẳng hiểu Toya nghĩ thế nào lại mang một dĩa có trái táo được cắt gọn gàng tới chỗ Akito. Vì không tiện tay, Toya tự mình đưa dĩa tới trước miệng của bạn trai. Tới đây thôi, tim Akito đã đập hơi mạnh rồi. Ngay giây sau, Toya mở miệng, lời không to cũng chẳng bé, vừa đủ nghe: "Anh, ăn đi này. A~"

Thiếu chút nữa là làm vỡ luôn cái bát đang rửa trên tay!

Chết tiệt! Dcm! Không chịu nổi! Điên mất!

Hồi tưởng kết thúc

Shinonome Akito đứng phắt dậy, xả bồn cầu. Nước trôi luôn cả kí ức cậu ta vừa nhớ lại về sự kiện ngày ấy.

Ngót trôi đã gần một tuần kể từ khi Toya bất ngờ gọi "anh". Akito từ hôm đó, chưa hôm nào ngủ ngon giấc. Báo hại mấy lần lên giảng đường học phải chạy bay vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh ngủ. Và lần này cũng thế.

Cậu thầm nghĩ, tụi bạn bè biết vụ này chắc cười mình thối mũi. Đặc biệt là Mizuki và An. Đường đường hẹn hò với người ta từ cấp ba, thế mà lại vẫn rung động đến ngu người với những cử chỉ cỏn con như vậy.

Đấy là người khác nghĩ thế. Nhưng với Akito, xưng "anh-em" như đẩy mối quan hệ lên một tầm cao mới vậy. Rất khó giải thích, nhưng nói chung là tạo cảm giác cực kì người lớn? Đánh dấu sự trưởng thành? Mà không, quan trọng là Toya gọi "anh" quá ngọt! Giọng Toya vốn rất thanh trong, dường như câu nào Toya nói cũng như mang cả mùa xuân dịu dàng. Nhưng riêng với tiếng "anh" này, chẳng hiểu sao Akito thấy hơi nực.

Đẩy cửa phòng vệ sinh, Akito dự định quay trở lại giảng đường. Quyết định để vấn đề này qua một bên, tạm thời nghĩ đến chỉ thấy điên hơn.

[AkiToya] chaotic Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ