2.
Hoàng cung Nam triều rất lớn, không giống Bắc triều dựa theo đồng cỏ và nguồn nước mà định cư, ở trong các lều trại lớn.
Những mái đình và hoa viên này khiến ta cảm thấy rất đẹp, cũng rất xa lạ, thậm chí có một chút sợ hãi. Quá mức yên tĩnh, ngay cả hồ nước trong ngự hoa viên cũng tĩnh lặng.
Huống hồ trong cả cái hậu cung to lớn này chỉ có mình ta là phi tử.
Được nửa tháng, rốt cuộc ta cũng không nhịn được nên tối trước khi ngủ đó đã hỏi Ngu Tử Khê."Người đường đường một hoàng đế, thế nào hậu cung chỉ có một phi tử? Ta ngày gần đây đọc một ít thoại bản, trong đó nói hoàng đế chính là hậu cung ba ngàn giai lệ, ba mươi sáu cung, bảy mươi hai tần phi, người thế nào chỉ có mỗi mình ta?"
Ngu Tử Khê vài ngày trước đã dọn bàn sách đến phòng ngủ, buổi tối an vị ở phòng ta đọc sách và tấu chương, nghe được ta hỏi liền chuyển tầm mắt qua người ta, ánh nến lay động, khuôn mặt cũng mập mờ.
"Bởi vì ta thân thể suy nhược, có mình A Thuấn là đã đủ, lại có thêm người khác ta không chịu nổi."
Ta chết lặng, con người này thật không ra bài theo lẽ thường.
Theo những lời trong sách, đây quả là một lời thú nhận chân thành.
Bất quá Ngu Tử Khê quả thật quá mức tinh tế, ta khóa người lại trong chăn, cái đầu lộ ở bên ngoài cẩn thận đánh giá hắn.
Vừa cao lại vừa gầy, bả vai tuy rằng rộng nhưng thoạt nhìn vẫn là quá gầy, nếu là đến thảo nguyên, sợ không chừng cũng bị gió thổi đi.
Phần cổ của chiếc áo khoác cũng mỏng, phần cổ tay lộ ra từ cổ tay áo cũng gầy. Với con gái Bắc triều thì đàn ông phải vai to, eo tròn, người đủ sức tự tay giết trâu mổ bò mới là con rể tốt trong lòng nhạc mẫu.
Nhưng hiện tại xem ra loại hình đó có vẻ hơi thô, vẫn là thế này ưa nhìn hơn.
Ngu Tử Khê dường như đã đọc được suy nghĩ của ta nên đặt cuốn sách sang một bên, cánh tay tựa vào lưng ghế, nhàn nhã nhìn lại. Đôi mắt như muốn phun ra lửa, nơi bị hắn quét mắt qua như cũng bốc lên một tia nóng bỏng.
Hắn câu khóe miệng, ngoắc ngoắc ta, "Lại đây, ta dạy nàng đọc sách."
Ta không muốn, Bắc triều văn tự cùng Nam triều câu chữ khác nhau, tuy rằng trước khi tiến cung đã được học qua, nhưng ta vẫn là sợ, ở trước mặt hắn liền làm ra vẻ rụt rè.
Ngu Tử Khê cũng không giận, đứng dậy đi đến bên người ta, ôm chặt ta vào trong ngực, một tay cầm sách, tay còn lại thì ôm ta.
“Hữu nữ đồng xa á nhan như thuấn anh
tương cao tương tường á bội ngọc tương tương.”Ta không biết câu này có ý gì, nhưng nghe tới chữ thuấn, trong lòng liền chút cao hứng.
Hắn thanh âm ôn hòa, giải thích cho ta, "Cô nương đồng hành cùng ta, dung mạo tựa như hoa dâm bụt. Dáng điệu uyển chuyển như cánh chim bay lượn, thanh âm vang vang như bội ngọc."
"Thuấn có nghĩa là hoa dâm bụt."
Hắn chỉ cho ta thuấn là chữ nào, thì ra tên của ta có thể hiểu như vậy.
Đẹp như là hoa dâm bụt.
Ở Bắc triều chưa từng có người nào nói qua tên của ta nghe thật hay, bọn họ chỉ biết Bắc triều có một người là công chúa Tô Như Hoa.
"Người thích hoa dâm bụt không?" Ta chưa từng thấy qua loại hoa này, nếu là Ngu Tử Khê thích, vậy hẳn là rất đẹp.
Hắn nhìn ta, đem sách đặt sang một bên, thâm tình nói, "Ta chỉ thích hoa dâm bụt."
Dưới ánh nến, bóng người lay động.
Ngày hôm sau đợi đến khi ta tỉnh dậy, Ngu Tử Khê đã sớm lên triều.
Ta quả thật không hiểu, xuất lực chính là hắn, tinh thần gấp trăm lần cũng là hắn, sao cuối cùng lúc nào cũng chỉ có mỗi ta mệt chết.
Trù phòng đưa huyết yến đến, là do Ngu Tử Khê trước khi lên triều đích thân dặn dò.
Ta phân phó trù phòng chuẩn bị một ít thuốc bổ, dược liệu, chuẩn bị cho bữa trưa.
Ngu Tử Khê trắng như vậy, chắc chắn là khí huyết không đủ.
Vì thế liền hình thành nên cảnh tượng hiện tại, Ngu Tử Khê nhìn pín bò trong bát canh, trầm mặc không lên tiếng.
Phòng bếp nhất định đã hiểu sai ý của ta!
Hắn nâng mí mắt lên nhìn ta, "Xem ra là vi phu không đủ cố gắng, mới làm cho A Thuấn phải làm đến bước này ."
Ta xấu hổ đến mức hận không thể úp mặt luôn vào bát canh, đến gắp đồ ăn cũng xấu hổ.
Ngu Tử Khê còn cố tình thêm dầu vào lửa, gắp thêm đồ ăn vào bát ta, "Ăn thêm chút đồ ăn, miễn cho nàng buổi tối lại than mệt"
Nhờ phúc của hắn, trước đây ta chỉ không kịp ăn sáng, hiện tại thì đến cơm trưa cũng không ăn được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Nhứ quả lan nhân
General Fiction- Tác giả: Thẩm Nhất Đao - Dịch: Tuyết Trân - Beta: BachPhiUyen - Bìa: AHy - Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng không tự ý repost. - Giới thiệu truyện: Tô Như Thuấn × Ngu Tử Khê Đêm ta trở thành hoàng hậu, ta đã mơ một...