Điều may mắn nhất (Chongxiu) #1#

166 9 14
                                    

Tôi gặp em từ khi nhà em nghi đồn rằng nhà mình có sát khí nên cần tìm đến nhà tôi. Lúc đó, đúng là do tôi ham chơi mà để bị thương ở gần phòng em, có thể nói gì nhỉ. Đó chính là điều tôi cảm thấy tuyệt vời nhất tôi làm.

"Cậu không sao chứ ?" - Xingqiu

Em đưa tay ra để kéo tôi lên, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người như vậy. Mái tóc xanh nước đậm nó làm nổi lên làn da trắng trẻo Hồng hào kia. Nói thật thì khi tôi ngước lên tôi đã thấy cái áo em giống cái váy lắm. Nên tôi đã nhầm em là một người con gái rất đẹp, rất rất đẹp

"Tôi không sao đâu, cảm ơn cô nhiều" - Chongyun

"Cô ? Cô nào ?" - Xingqiu

"Chả nhẽ, cô là con trai à ?" - Chongyun

"Thế cậu nghĩ giọng tôi giống con gái lắm sao ?" - Xingqiu

Em hết thẳng vào mặt tôi và ném tôi cái nhìn sát khí mà không sát thương một chút nào. Đôi mắt ánh dương đó chỉ thêm phần lấp lánh mà thôi, thật sự tôi đã đắm chìm, chìm trong chính cơn sóng mà người tôi mới gặp tạo ra.

"Đúng thế" - Chongyun

Và thế là vì sự chơi ngu của tôi mà khiến chính bản thân mình phải đi dỗ em suốt 15 phút. Rồi từ từ ta cùng nhau lớn lên, gặp Hutao, Xiangling và cả cô bé Qiqi kia nữa. Điều duy nhất tôi cảm thấy bản thân may mắn trong những kí ức đó chính là việc tay tôi luôn nắm chặt lấy em và ngược lại. Lúc tôi là người bảo vệ bàn tay bé nhỏ đó, nhưng có nhiều lúc đôi bàn tay đó lại khiến con ác quỷ trong tôi biến mất. Tôi càng lớn thì tôi không biết tôi có đẹp lên không chứ tôi biết rằng người tôi muốn bảo vệ thật chặt càng lớn ngày càng xinh đẹp. Em mang vẻ đẹp của cả nam và nữ nhân một vẻ đẹp đơm nở suốt 4 mùa, nụ cười thường trực trên đôi môi em đã khiến tôi say đắm hơn cả rượu của Mondstadt nữa mà. Những lúc em đỏ mặt khi tôi nằm lên đùi em, tôi phải nói gì nhỉ một tiểu bạch tuộc mới bị tôi trêu một tí vậy.

Em biết gì không Xingqiu khoảng thời gian tăm tối nhất đối với tôi không phải là cái lúc tôi bị bóng tối chiếm lấy tôi mà là bóng tối cướp lấy em. Khi đó Nhà lữ hành đang ở cùng với Xiao và hội Yelan để làm gì đó, thì đột nhiên một luồng sát khí tỏa ra nồng nặng khắp không khí. Khi đó đám Xứ giả Vực sâu đến, chúng mang theo rất nhiều quân và toàn bộ bọn chúng đều được mang khiên nguyên tố. Tôi và mọi người đã cố gắng dùng hết sức mạnh, nhưng tụi Hillichurl này như thể có tận 2 nguyên tố vậy.

Keqing bị thương khá nặng trong khi Qiqi lại không thể hồi phục kịp cho tất cả mọi người, ngay lúc đó tôi đã thấy bóng dáng của những tên đội áo chùm màu đen luôn tình tập khi tôi làm lễ trừ tà vậy. Nhưng lần này tụi nó rất khác, cầm thêm những sợi chỉ và có tên nở nụ cười đáng sợ nhất tôi từng biết.

Những hạt nước bay lên từ mặt đất tạo cho chúng tôi 1 lớp khiến bảo vệ vững chắc, có điều gì đó rất quen thuốc khi tôi ở trong cái khiên nước này. Rất quen thuộc, nó rất giống Em, Xingqiu. Và tôi đã đúng, một chiếc khiên nước hiện ra khi Yelan người mang Vision hệ thủy duy nhất ở Liyue đang đi làm nhiệm vụ, người bên ngoài tấm khiên đó là em, người tôi yêu.

[Genshin Impact] ĐOÁ HOA THỜI KHÔNG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ