Minayeon - Last Winter

104 4 0
                                    

Đã được một khoảng thời gian dài, khi Mina bắt đầu nhận ra mọi sự tự do mình có được sau khi kết thúc một mối quan hệ thì điều đó không là gì cả bởi vì...

---

- Chị! Em ở đây nè Nayeon.
Mina đứng lên vẫy tay chào người con gái đang tìm kiếm chỗ hẹn ở trong tiệm cafe nhỏ.
- Cảm ơn chị khi đã dành thời gian gặp em Nayeon..
Mina khẽ cười ngập ngừng mở lời khi hai người đã ổn định ở vị trí đối diện nhau.
- À không có gì đâu mà.
Nayeon cười trả lời. Mina để ý sau một thời gian không gặp lại nhau rồi chị vẫn xinh đẹp dịu dàng như vậy... nhưng mà có một cái gì đó Mina cảm thấy không được tự nhiên lắm ở Nayeon bây giờ.
- Chị dạo này sao rồi? Ba mẹ và mọi người khoẻ không chị?
Mina đã lâu lắm rồi chưa gặp lại gia đình Nayeon và chị kể từ đêm hôm đó. Cái đêm mà mình đã làm điều ngu ngốc nhất.
Không để Mina đợi lâu, chị chỉ cười gật đầu tỏ vẻ cảm ơn rồi chỉ nói "Mọi người đều ổn". Sau đó cuộc trò chuyện được tiếp diễn bởi những câu hỏi thăm sáo rỗng như những người bạn lâu ngày không gặp. Cuộc trò chuyện chỉ có Mina là ngừoi mở chuyện, Mina hỏi, Nayeon trả lời, câu trả lời vừa đủ ý chứ không trả lời dài hơn hoặc ngắn hơn.

Tạm biệt nhau rồi hai người quay đi về hai hướng khác nhau. Trong lời nói của chị, Mina được biết là cuộc sống của Nayeon hiện tại rất ổn định và bận rộn hơn, Mina thầm vui trong lòng nhưng chợt Mina nhận ra điều không tự nhiên ở đây giữa hai người hiện tại, à không... là Nayeon, trong từng câu nói và hành động, đó không phải là điều không tự nhiên, mà chính là chị ấy đã giữ khoảng cách với mình rồi.
Mina đi bộ đưa ánh mắt lên nhìn bầu trời mùa thu lá đang rụng, gió thổi nhẹ lành lạnh khiến ai cũng cần một hơi ấm ôm lấy. Mắt cô long lanh cười nhẹ, nhắm mắt lại tự hiểu lí do vì sao mà Nayeon lại như vậy với mình.
Bởi vì lần cuối cùng chị gặp Mina, chắc chắn chị ấy vẫn còn nhớ rõ như in trong trí nhớ, cái đêm đó...

flashback ...
Hôm nay là ngày mà Nayeon sẽ chính thức quyết định muốn đeo một chiếc nhẫn cho Mina để đánh dấu chủ quyền vì Nayeon thật sự không muốn ai dòm ngó người yêu cô đâu. Tại vì hai người yêu nhau cũng chưa ai biết nhiều, vì Mina nói chưa muốn công khai vì chưa ổn định công việc. Và bây giờ Mina đã ổn định và Nayeon cũng ổn định nên chị mới quyết định điều này.
- Mina à, em hôm nay không khoẻ hả?
Nayeon cầm bó hoa lan Nam Phi tặng em mà không cảm thấy được sự tươi cười của Mina như hằng ngày mới hỏi. Đưa tay để lên hai má em mà nói.
- Mình..
- Chia tay đi Nayeon.
Mina nói ra những lời này là những lời Nayeon không thể ngờ được.
- Em sao vậy?.. chị làm gì sai hay không tốt chỗ nào hay sao?
Nayeon bất ngờ vì mối quan hệ cả hai đang rất tốt mà tại sao, điều gì lại khiến em nói điều này. Chợt bó hoa lan đó Mina ném nó vào lò sưởi đang cháy phừng phừng cùng ánh mắt né tránh của Mina không muốn nhìn vào mình .
Cảnh tượng trước mắt làm Nayeon cảm thấy tất cả điều mà chị trân trọng yêu quý bao năm tháng này hoàn toàn sụp đổ.
Nayeon dần buông lơi bàn tay đang nắm chặt Mina mà lui lại một bước, ánh mắt long lanh chứa đầy sự suy sụp vẫn nhìn vào bó hoa vừa tặng em không lâu, từng cành hoa đều do chính tay chị chọn.
- Nayeon. Tạm biệt chị..
Mina từ từ lướt qua rồi đi ra khỏi cánh cửa, đóng nó lại một cách nhẹ nhàng. Nhưng đó chính là hành động mà Nayeon sẽ không thể xoa khỏi tâm trí được. Một sự rời bỏ...

TWICE All Couples: Oneshot/Truyện ngắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ