Chương 55: Tắm

285 14 0
                                    

Chuyện tay Jungkook bị thương trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Ban đầu cậu định giả vờ không đau lắm để khỏi đến bệnh viện, nhưng mẹ Taehyung đã bất ngờ túm tay cậu gọi bác sĩ gia đình đến gấp.

Jungkook bị ép nằm lên giường cho một dàn người bao quanh, trải nghiệm cảm giác bị thật nhiều ánh mắt lo lắng nhìn chằm chằm. Nhưng rõ ràng cậu chỉ bị ong đốt thôi mà, chứ có mắc bệnh gì nghiêm trọng lắm đâu?

Cả lúc mắc bệnh nặng Jungkook cũng tự giải quyết, bấy giờ đột nhiên làm quá lên như vậy khiến cậu ngại lắm. Ngượng ngập nhìn bác sĩ gia đình xử lý vết thương sau đó quấn băng vải, căn dặn cậu không được đụng nước, sắp tới hãy cố gắng hạn chế dùng tay này.

Bác sĩ rời đi rồi, mẹ Taehyung dụi mắt, nắm bàn tay còn lại của Jungkook với vẻ hổ thẹn: "Jungkookie, lần này dì có lỗi với cháu, cháu muốn gì cứ nói với dì nhé."

"Dì à, cháu cũng đâu làm gì." Jungkook đứng ngồi chẳng yên, "Dì khách sáo quá."

Jungkook lúng túng lắm, mẹ Taehyung nhìn mặt cậu cũng đoán ra Jungkook không thường gặp trường hợp này, thế là càng đau lòng hơn.

"Được rồi mẹ à, mẹ như vậy sẽ dọa người ta đấy, Jungkook im thin thít luôn rồi kìa." Bấy giờ, Taehyung luôn đứng im bên cạnh nhíu mày chợt lên tiếng, "Mẹ đi trước đi, con muốn nói chuyện với cậu ấy."

Mẹ Taehyung thở dài, đứng dậy.

"Khoảng thời gian tới một tay không tiện hoạt động, dì cũng không gọi những người xa lạ đến chăm sóc cháu, cứ để Taehyung làm nhé." Mẹ Taehyung vỗ vai hắn, nói, "Cháu thân với Taehyung, có chuyện gì cứ sai bảo thoải mái, nó không làm giúp cháu cứ nói với dì, dì xử nó cho cháu."

"Không cần đâu dì, cháu còn một tay mà, không cần Taehyung..."

Jungkook định chứng tỏ mình khỏe lắm, nhưng mẹ Taehyung không thèm nghe những lời thuyết phục của cậu, bà dặn Taehyung cần chú ý kỹ mọi mặt, phải chăm sóc hầu hạ chu đáo, không được giở tính thiếu gia. Nói xong, mẹ Taehyung rời đi, để lại Jungkook và Taehyung trố mắt nhìn nhau.

Taehyung ra khỏi phòng, chẳng bao lâu sau đã quay lại với ly nước trên tay. Hắn không đưa nước cho Jungkook cầm, mà kề thẳng miệng ly lên môi cậu.

"Cậu chủ, uống nước thôi, để em đút cậu." Taehyung đề nghị với vẻ mặt đầy nhẫn nại.

"... Đừng nghịch." Jungkook bất đắc dĩ, vươn bàn tay trái lành lặn của mình nhận ly nước, "Tôi chỉ bị bó một bên tay thôi chứ đâu phải tật nguyền cả hai tay, gần như chuyện gì cũng tự làm được."

Jungkook lạc quan lắm, tuy tay phải của cậu tạm thời không làm được gì, nhưng vẫn còn một bên tay mà, chắc cũng sẽ giải quyết được đại đa số vấn đề thôi.

"Ồ, vậy à?" Trông Taehyung chẳng tin chút nào, "Cho hỏi một tay có chà lưng được không?"

Jungkook: "..."

Jungkook muốn nói mấy hôm nay nhịn chút vậy, dùng một tay kỳ cọ mấy chỗ với tới thôi, nào ngờ Taehyung cũng đoán được dự định của cậu, còn lùi vài bước, chê bai: "Chậc, bẩn quá."

Jungkook: "..."

Đồ ở sạch đáng ghét, cậu không bẩn chút nào nhé!

Taehyung vốn là người nói là làm, hắn không nhiều lời thêm nữa, dứt khoát mở luôn cửa tủ quần áo của Jungkook, bắt đầu chọn lựa.

Đồ ngủ của Jungkook phải là bộ lông nhung mà trước đây hai người mua chung, màu xanh lam mát mắt, nên phối màu hợp với màu qυần lót một chút...

Jungkook tức thì thẳng lưng lên, muốn xuống giường cứu rỗi đống quần áo của mình khỏi tay Taehyung, song lại bị Taehyung đàn áp một cách vô tình.

Một tay Taehyung ôm đồ của Jungkook, tay kia ghìm cậu lại, đanh mặt rằng: "Không muốn tôi tắm cho cậu thì sau này chú ý chút, đừng để mình bị thương nữa."

"Tôi đâu cố ý muốn bị thương, đây là sự cố mà." Jungkook vươn tay níu quần áo của mình, "Cậu trả tôi đi, tôi tự tắm."

Taehyung giơ chúng lên thật cao, hắn nhíu mày nhìn Jungkook bấy giờ vẫn đang kiên quyết muốn lấy lại đồ về.
"Thú thật với tôi đi, có phải lần trước đó... tôi đã dọa cậu làm cậu sợ nên chống cự tôi?" Taehyung hỏi.

Jungkook sửng sốt, ban đầu chẳng hiểu mô tê gì, nhưng ngay sau đó đã nhận ra. Ý Taehyung là những chuyện ngoài ý muốn xảy ra trong kỳ dịch cảm lần trước.

Khi ấy trên người cậu còn vương mùi pheromone ngọt ngào của Omega, Taehyung dẫn cậu về nhà rồi cởi phăng quần áo cậu mặc cho cậu phản kháng, muốn cậu phải rửa sạch bằng hết pheromone của người khác trên cơ thể.

Nước chảy, bọt trắng, hương sữa thơm, và cả ánh nhìn nóng bỏng như muốn nuốt chửng người khác vào bụng, nơi riêng tư bị nhìn chằm chằm, nỗi khủng hoảng bất an khi sắp bị cưỡng hiếp. Sau đó họ không hề nhắc đến chuyện này, nhưng cậu nhớ hết từng chi tiết, còn rõ như in.

Taehyung xụ mặt, chẳng tài nào giấu đi sự lo lắng đang hiện hữu trong đôi mắt. Jungkook nhìn Taehyung, cười khẽ: "Đâu có, lúc ấy cậu cũng đâu cố ý, không kiểm soát được bản thân mà, không trách cậu được. Vả lại cuối cùng cậu đã tự làm chủ được và dừng lại đó thôi, giỏi lắm."

Khuôn mặt Taehyung vẫn bí xị, Jungkook vỗ vai hắn.

"Nếu tôi sợ thì sau đó đã bỏ đi rồi." Jungkook nằm xuống giải thích, "Cậu đừng cả nghĩ quá, không phải vì sợ, tôi chỉ không quen tắm chung với người khác thôi."

Cũng chẳng biết Taehyung có tin lý do giải thích này của Jungkook hay không, hắn ôm quần áo của Jungkook lại một lần nữa, hạ giọng: "Cậu có còn nhớ những ngày tôi bị trói vào kỳ dịch cảm, cũng là cậu giúp tôi tắm rửa làm vệ sinh cá nhân chứ."

Jungkook nhớ chứ, những ngày ấy cả tay và chân Taehyung đều bị trói chặt, tất nhiên không tự tắm được, nên mọi việc đều do cậu làm giúp cả.

[Vkook Ver] Angel BabyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ