Chương 27 : Hóa ra...

313 24 1
                                    

Sau tiết mục thuyết giáo là ăn cơm, nói là ăn cơm, thực ra là ngồi nhìn nhau, đến cả đũa cũng không ai động tới. Mà thứ không khí im lặng quỷ dị này là do ông nội và Mạnh Quỳnh bất đồng, không ai chịu nhường ai.

Ông nội muốn chăm cháu dâu một tháng, nhưng Mạnh Quỳnh nhất quyết muốn đem vợ về nhà.

Đúng lúc tinh thần mọi người đang căng như dây đàn thì một tràng những tiếng kì lạ vang lên: Ọc ọc ọc

8 ánh mắt hướng về phía có tiếng động, Phi Nhung đỏ mặt ôm bụng, đầu cúi thấp. Vừa đi làm về liền tới đây, ngồi chịu hàn khí và sát khí phóng ra từ Mạnh Quỳnh và ông nội xong liền đến bàn ăn, nhưng mọi người ngồi nhìn, cô dù có đói cũng đành ngồi nhìn theo. Nhưng cái bụng không chịu được cám dỗ của những đồ ăn thơm ngon trên bàn.

Bà Nguyễn mừng quýnh lên, vội vàng lên tiếng phá tan bầu khống khí:

Nào nào mọi người mau cầm đũa ăn cơm đi.

Haha lâu lắm mới cùng nhau quây quần ăn một bữa cơm, mọi người mau cầm đũa, mau cầm đũa. Ông nguyễn cầm đũa cười cười, trên trán đã vã ra một đống mồ hôi to như hạt đậu.

Sát khí của ông nội và hàn khí của Mạnh Quỳnh đồng thời bắn về phía ông nguyễn, ông vội vàng gắp mấy miếng vào bát Phi Nhung.

Con dâu mau ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút.

"Đúng vậy đúng vậy, con mau ăn nhiều một chút." Bà Nguyễn thấy vậy cũng gắp mấy món ngon vào bát cho Phi Nhung.

Cô lên tiếng mời cả nhà rồi cầm đũa. Ông nội và Mạnh Quỳnh thấy thế cũng cầm đũa lên bắt đầu ăn cơm.

Ăn cơm xong, mọi người ngồi ở phòng khách uống trà, chẳng biết thế nào lại quay về chủ đề cũ.

Ta muốn để cháu dâu ta ở đây một tháng thì có gì sai?

"Vợ con con sẽ tự chăm sóc."

Ta có ăn thịt được nó đâu mà lo.

Bla bla bla..

Ông bà nguyễn ngồi nghe mà lau mồ hôi trên trán nhìn một ông một cháu đang tranh cãi đến om sòm. Phi Nhung ngồi bên cạnh khóe môi giật giật, một người lớn đầu một người lớn tuổi, tranh cãi sôi nổi thế này còn ra thể thống gì?

Bà Nguyễn liếc nhìn con dâu một cái rồi hắng giọng nói:

Hai người cãi nhau nhiều như thế làm gì? Tại sao không ai hỏi ý kiến Phi Nhung?

"Đúng đúng đúng! Tại sao chúng ta không hỏi ý kiến con bé?" ông Nguyễn nói thêm

Phi Nhung đang uống trà suýt nữa thì phun ra một ngụm lớn, thấy 8 ánh mắt đều hướng về phía mình, vội vàng nuốt miếng nước vào trong, cười cười nói:

Con thấy mọi người tranh cãi gay gắt như vậy, hay là con cứ ở lại một tháng.

Mắt ông nội lóe lên:

Được được! Con bé đã nói vậy rồi thì cứ vậy đi.

ông nội gật đầu như gã tỏi, nói xong còn không quên liếc mắt về phía Mạnh Quỳnh, vẻ mặt đắc thắng.

[MQPN] Là Vì Em ĐóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ