Chương 25

19.7K 1.3K 221
                                    

Tam ty trù tính toàn bộ tài chính của quốc gia, ngày nào cũng đối chiếu công văn ngập đầu, có thể nói là nhánh bận rộn nhất, gần đây xảy ra lũ lụt Hoàng Hà, rất nhiều vấn đề cần dùng bạc, nhiều ngày liên liếp phải xử lí vô số việc.

Ngay lúc bộn bề lại nhận được sổ sách từ Kinh Đô nộp lên, bảo bọn họ thanh toán một trăm ba mươi ngàn lượng bị thiếu hụt, Tam ty vốn siết chặt lưng quần nào bằng lòng xóa nợ?

Vậy nên lập tức gạt bỏ.

Gạt bỏ chưa được bao lâu, sổ sách báo tiêu lại xin được nộp lên, trên đường thượng triều, Đạc chi phó sứ quản lí tiêu trướng và phán quan bộ Hộ bị Triệu Bạch Ngư chặn ngay trước kiệu.

Hai người làm quan cùng triều, lại là đồng niên đồng trác, hai ông bạn già lâu năm trên đường gặp mặt nên mới đi chung, nào ngờ lại bị Triệu Bạch Ngư chặn đường.

Đừng thấy dáng vẻ Triệu Bạch Ngư như trăng như gió luôn cười ôn hòa, thật ra lời nói hành vi không khác gì phường lưu manh, nhất quyết chắn đường không cho ai đi: "Hai vị đại nhân, không phải hạ quan nhìn không hiểu sắc mặt, nhưng thật sự đã khó xử lắm rồi ạ."

"Triệu Bạch Ngư, ngươi muốn thanh toán sổ sách thì phải làm theo quy củ, mọi việc đều phải làm theo quy trình! Bên dưới cả ngàn huyện, châu, tỉnh cộng lại cũng trên trăm, ở đâu mà không muốn thanh toán? Ai mà lại không làm theo quy củ? Ai lại đi chặn đường như ngươi? Có phải ngươi định ngày nào cũng đến chặn bọn ta không? Ai cũng đều làm giống như ngươi thì quốc pháp ném đi đâu đây? Vậy thì mọi công việc đều không còn cần quy củ nữa sao?"

Đạc chi phó sứ tức giận: "Quay về đi. Nếu ngươi đã nộp sổ sách thì phải chờ Tam ty phán quyết, bị trả về thì phải tìm cách giải quyết phần bị thiếu, đây là chức trách của các ngươi!"

Triệu Bạch Ngư sờ ống tay áo: "Đại nhân, trong lòng ngài biết rõ Tam ty sẽ không đồng ý thanh toán một trăm ba mươi ngàn lượng cho Kinh Đô bởi vì chưa đưa phí vay tạm. Hạ quan biết Tam ty có lệ phải nộp bộ phí thỏa thuận để bồi hoàn và xóa nợ, nhớ không lầm thì hắn là một li ba hào? Vậy là tận một ngàn sáu trăm chín mươi lượng bạc trắng! Hạ quan phải gom bao lâu đây? Tất nhiên bây giờ thân phận của hạ quan đã khác, là quận vương phi, hồi môn, sinh lễ cộng với kho bạc nhỏ thì rất khả quan, nhưng hạ quan không thể nào lấy ra ngay được một ngàn sáu trăm chín mươi lượng bạc trắng! Hai vị đại nhân, nữ nhân làm vợ đã khó, một nam thê như ta lại càng khó hơn nữa! Hạ quan thật sự là bị ép đến mức không còn cách nào nữa rồi, Phùng đại nhân mới nhậm chức chỗ bọn ta ra lệnh cho ta phải tìm Tam ty các người để thanh toán cho tất cả sổ sách thiếu hụt của một phủ hai mươi mốt huyện!"

"Hai ngài nói xem, ta chỉ là thuộc hạ, có thể từ chối hay không?"

"Lời đe dọa như vậy, hai vị đại nhân không sợ chút nào sao?"

Phán quan bộ Hộ và Đạc chi phó sứ nhìn nhau một cái, sau đó hỏi: "Sợ cái gì?"

Triệu Bạch Ngư: "Tri phủ đại nhân mới nhậm chức của bọn ta là người cậu duy nhất của Ngũ hoàng tử đấy, hơn nữa Phủ doãn Kinh Đô là Thái tử, hai ngài thử nghĩ xem nếu không có ý của Thái tử và Ngũ hoàng tử thì Phùng đại nhân dám bảo Tam ty các vị thanh toán sổ sách thiếu hụt bốn năm không?"

[EDIT] Đếm ngược thời gian sống sótNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ