Chương 24 dắt về

2.7K 135 17
                                    

Tổ bốn vị thần cùng nhau kéo đến sân bóng rổ, vừa mới luyện tập được một chút thì bên ngoài có một nhóm người mặc áo thể thao đi vào.

Người dẫn đầu có chiều cao trên dưới 1m80, bên tay đang kẹp một trái bóng rổ màu nâu.

Nhìn hai thằng nhóc đang trồng cây nâng một đứa nhóc lên để cho cậu ném bóng vào rổ, thanh niên không nhịn được khó hiểu, đang làm cái trò hề gì vậy? "Đám nhóc con này từ đâu ra thế? Lui đi để bọn anh luyện tập"

Jeon Jungkook được Jung Hoseok và Park Jimin nâng bên dưới, thiếu chút nữa đã đập bóng vào rổ thì bị tiếng người ồn ào ở sau làm cho giật mình, ba cây xanh chụm lại bị gió lay đổ nhào xuống đất.

Nhóm người mặc đồ thể thao thấy cảnh tượng này, nhất thời có chút buồn cười không nhịn được cười lớn.

"Hahaha, lần đầu tiên ông đây thấy có kiểu chơi bóng rổ như này đấy"

"Còn không với tới nổi bảng điểm thì chơi kiểu gì đây?"

Jeon Jungkook còn đang nhăn mặt vị bị ngã, nghe một đám cười nhạo mình mà trong lòng liền bốc khí hoả.

"Cười cái rắm, đám các người không về nhà với mẹ đi còn ra đây làm gì?"

Thanh niên đứng đầu tên là Cho Hanjin, là học sinh năm hai của trường cấp ba Jawoon. Là cấp ba mà bị một thằng nhóc cấp hai chửi mắng đương nhiên là không thấy thoải mái, hắn bước lên đứng trước mặt cậu cúi xuống nhìn "Này nhóc con, đứa phải về nhà với mẹ là nhóc mới phải, ngoan chút đi nhóc lùn"

Park Jimin vẫn còn đang đứng ở sau, nghe lời này của tên kia không nhịn được lên tiếng "Đù, đù má thằng này láo vãi"

Nhóm của Cho Hanjin có năm người, nhóm Jeon Jungkook lại chỉ có bốn, thế mà không bên nào chịu thua bên nào.

Thanh niên xua tay ý trên mặt không muốn đôi co "Hai ba thằng nhóc con và một đứa con gái, mấy nhóc không đánh lại tụi anh đâu nên về đi"

Kim Yeonhee tự nhiên bị nhắc tên như một người yếu đuối, máu hiếu thắng không biết từ đâu dâng lên chạy tới đạp một phát vào lưng Cho Hanjin khiến hắn ngã nhào về phía trước.

"Ahss cái đám nhóc này!"

Mười phút sau.

Trong đồn cảnh sát xuất hiện một đám nhóc mặt mũi đứa nào cũng như tha son trét phấn, tím đỏ đen đều có hết.

Bên trong chia làm hai dãy đang ngồi xổm bên trong.

Chú cảnh sát nhìn một đám nhóc, lắc đầu vài cái nói "Mấy cái đứa này, học hành không lo lại kéo nhau ra ngoài đánh đấm làm gì? Không biết ba mẹ ở nhà sẽ buồn sao? Đất nước cần phải trông mong vào mấy đứa có biết chưa?"

Jung Hoseok bị chú cảnh sát nhét một đống triết lý cuộc sống làm người mà đầu đã sắp nổ tung, cố ý nhích nhích lại gần Jeon Jungkook nói nhỏ "Cái đồn cách sát bé như cái lỗ mũi, đến cái ghế cũng không dám cho chúng ta, bắt ngồi như vậy xấu hổ chết đi được"

Chú cảnh sát đánh chữ lạch cạch, lát sau đưa một xấp giấy chia cho mỗi đứa một tờ.

Cho Hanjin cầm tờ kiểm điểm, ngước lên nhìn chú cảnh sát "Không có chỗ kê thì ghi bằng cách nào ạ?"

| Taekook | Chú nghĩ chú là ai?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ