Chap 4 - Người gì đâu mà tốt bụng quá chừng!

1K 92 4
                                    


Tiết học tiếp theo là môn D.A.D.A (Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám)

Harry đổ mồ hôi hột chịu đựng ánh mắt tròng chọc của ông giáo đen thùi lùi khó ở đằng sau,
cha nội này thực sự sẽ kè kè bên người tui 24/7 đó hả? Rảnh dữ vậy shao!

Nhắc đến vị giáo môn học lần này, hắn đã vắng mặt sáng nay nên Harry không biết mặt mũi như thế nào. Nhưng hình như hắn khá là nổi tiếng, nhìn biểu hiện thẹn thùng học sinh nữ bên kia là biết.

Cánh cửa lớp học bật mở, người đàn ông cao lớn mặc áo cao cổ màu đen, bên ngoài mặc 1 chiếc áo khoác dài màu đen từ tốn đi vào. Đôi mắt đỏ rượu hẹp sắc bén, tuy gương mặt còn khá trẻ nhìn qua chỉ mới hơn 20 nhưng khí chất bạo ngược không ai có thể xem thường. Ù uôi, đẹp trai dễ sợ!

Cơ mà...

...Đây chẳng phải là con hàng không mũi kia sao?!!

Harry không hiểu sao lại có cảm giác muốn trốn, nghĩ muốn núp ra sau lưng Snape nhưng lại bị ánh mắt đỏ kia quét qua cản lại.

Hắn hắn hắn thấy tui rồi!

Harry tay nhanh hơn não lập tức chui ra núp sau lưng con dơi già kia.

Nhiệt độ trong phòng giảm xuống ngay lập tức giảm xuống đáng sợ, các học sinh hoang mang đứng 1 bên nhìn tia lửa điện giữa giáo sư Snape và Riddle.

". . ."

"E hèm." Draco giả vờ ho nhẹ, tiếng động vang lên đánh tan sự tĩnh lặng trong phòng, cuộc đối chiến bằng mắt miễn cưỡng kết thúc.

Tom liếc mắt Harry 1 cái, rồi đi tới chiếc tủ cũ kỹ được đặt ở giữa phòng.

Bấy giờ Harry mới nhận ra cái tủ đó, em hoảng hốt. Làm sao bây giờ, lỡ như bị lộ ra gì đó thì phải giải thích như thế nào?

Harry nhìn bóng lưng cao lớn kia, việc giáo sư D.A.D.A là Tom Riddle quả là ngoài dự kiến của em. Harry trao đổi ánh mắt với Hermione, chỉ thấy cô giơ ngón cái với 1 nụ cười tự tin.

(^∇^)👍

Harry: ". . ."

Thôi, về ký túc xá xử lý sau.

Tom vỗ tay 2 cái thu hút sự chú ý của cả lớp, "Hôm nay chúng ta sẽ tiếp xúc với [Ông Kẹ], đây là sinh vật sẽ khích thích những nỗi sợ trong tiềm thức của người chịu tác động và chuyển hoá chúng thành hình ảnh vật lý." Đoạn, hắn lại nhìn về phía Harry, "Nhưng vì các trò vẫn còn khá nhỏ để tiếp xúc với sinh vật này nên tôi sẽ chỉ chọn ra vài học sinh có tố chất tâm lý tốt để thực hành."

Trước tiên, hắn phải giải thích cặn kẽ về đặc tính của Ông Kẹ.

Bên kia.

Harry không nghe được chữ nào lọt vào tai, em cố kiềm nén sự kích động như có như không trong đáy lòng. Tom đang đứng trước mặt em, giọng nói lẫn gương mặt đều y như đúc người đàn ông bên cạnh em hơn 10 năm.

Nhưng Harry lại không dám nhìn hắn quá lâu vì sợ hãi sẽ nhớ đến người đàn ông kia.

"Nhớ hắn à?" Giọng nói trầm lặng khẽ lọt vào tai.

[Allhar] Phản diện này rất ngoan luôn!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ