🍒 Chương 46: Lá gan em cũng lớn thật

790 22 0
                                    

Edit: Khang Vy

Beta: Jen

Bữa sáng của Phó Lâm là một bát cháo thịt nạc lớn, thứ nhất là hương vị rất thơm ngon, thứ hai, anh cũng không thể phụ được tấm lòng của thiếu nữ. Thật ra anh rất vui, mặc dù ngoài miệng lời nói tức giận nhưng trong lòng lại như rót đường mật.

Tối qua 3h sáng anh mới ngủ, lúc này cũng không có tâm tình làm bài tập, lôi kéo Chu Hựu Hựu vào phòng.

Chu Hựu Hựu sợ hãi lùi về sau, "Anh cứ ngủ đi, em ở phòng khách làm bài tập là được rồi."

Khuôn mặt Phó Lâm đầy nguy hiểm, tới gần nói, "Em hiểu cái gì là dê vào miệng cọp không?"

Cô còn chưa kịp phản bác, đã bị anh lôi tới nằm trên giường.

Giường rất lớn, cùng với phòng nhỏ ở Châu Nam vô cùng khác biệt.

Chu Hựu Hựu giãy giụa muốn ngồi dậy lại bị Phó Lâm ôm chặt.

Đầu anh chôn trên hõm vai cô, một chân gác lên eo cô, "Ngoan ngoãn một chút."

Môi anh dán trên cổ cô, theo lời anh nói, toàn thân cô nổi da gà.

Chu Hựu Hựu tất nhiên không dám lộn xộn, nằm yên như khúc gỗ, hô hấp cũng không dám dùng lực. Thật ra cô có một bụng lời muốn nói, muốn hỏi có phải trong nhà chỉ có mỗi anh không, muốn hỏi bố anh liệu có quay về không, cũng muốn hỏi anh ở trong căn phòng lớn như vậy có cảm thấy cô đơn hay không.

Rất lâu rất lâu sau, Chu Hựu Hựu cho rằng anh đã ngủ, ngoài dự đoán anh lại đột nhiên mở miệng.

"Chu Hựu Hựu, lá gan em cũng lớn thật."

Giống như thở dài, giọng nói nhẹ nhàng mang theo ý cười bất đắc dĩ.

Phó Lâm vốn là con người sắc dục hun tâm, lúc này Chu Hựu Hựu có khóc lóc cầu xin tha thứ cũng vô dùng. Nhưng mà Phó Lâm cũng không thể phủ nhận, có một khắc, anh thực sự muốn vô sỉ đặt cô dưới thân, nghe cô khóc lóc cầu xin tha thứ.

Anh là một thiếu niên không lớn không nhỏ, cũng là mối tình đầu, nếu không có ý nghĩ gì thì cũng không được bình thường cho lắm.

Trong lòng Chu Hựu Hựu hiểu rõ, nhưng đôi khi, lý trí không phải là tất cả.

Phó Lâm hỏi cô, "Rất thích anh sao?"

Cô xấu hổ trốn trong lòng anh, trầm thấp nói, "Thích."

Anh lại hỏi, "Thích từ lúc nào?"

Chu Hựu Hựu ngại ngùng không nói. Anh cũng không hỏi nữa, chỉ nhẹ nhàng mút một cái trên cần cổ non mịn.

Một lúc sau, hai người cũng thành thực ngủ một giấc.

Tối qua Chu Hựu Hựu cũng ngủ muộn, một đêm trằn trọc, trong lòng đều là anh. Đầu cũng nóng lên, coi trời bằng vung mà chạy tới đây, sau đó cũng bình thường trở lại, lập tức cảm thấy có chút vô lực.

Một giấc ngủ mơ mơ màng màng, mãi cho tới khi Chu Hựu Hựu nghe thấy chút động tĩnh, mở mắt ra đã thấy Phó Lâm không ở bên cạnh, còn mơ hồ nghe thấy tiếng đối thoại.

[HOÀN][EDIT] 12 GIỜ NHỚ VỀ EM - HOA THUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ