Giường ngủ ấm áp rộng lớn cũng không thể lấp đầy sự lo lắng trong lòng anh. Gương mặt hắn bị như vậy chắc đau lắm.
Chiếc điện thoại trong tay đã được hiển thị tên người đó, chỉ cần ấn nút gọi là có thể nghe được giọng nói của hắn. Kim Mingyu luôn là người chủ động tìm đến anh, hầu như trong mọi cuộc hẹn, ngoại trừ anh thất tình ra thì tất cả đều là hắn chủ động. Đây là lần đầu tiên anh gọi cho hắn, không vì bất cứ ai, chỉ đơn giản muốn nói chuyện với hắn thôi.
Chần chừ một lúc thì anh quyết định gọi.
Hít một hơi thật sâu rồi thở ra nhẹ nhàng.
Chỉ trong chút ít thời gian điện thoại đã có hồi âm:
"Cưng? Tôi đây"
Anh bật dậy ngồi trên giường, cánh tay vô thức nắm lấy chăn mềm. Trước đó trái tim anh như ngừng đập nhưng giây phút giọng nói trầm ấm kia cất lên, thậm chí anh còn có thể nghe loáng thoáng tiếng thở nhè nhẹ của hắn, trái tim anh như không còn của anh nữa rồi, nó đang đập liên hồi.
Anh run rẩy nhẹ giọng che giấu sự bối rối của mình:
"Ừm tôi.. à.. cậu"
Jeon Wonwoo thật sự đang rất ngại, phải làm sao đây, anh nên nói gì bây giờ. Từ tai đến cổ anh bắt đầu áng hồng.
"Ừm.. ngày mai gặp nhau được chứ?"
Đầu dây bên kia trầm lặng, Kim Mingyu càng im lặng trái tim anh càng hỗn loạn, muốn rút lại lời nói của mình nhưng đã muộn rồi, thầm trách móc bản thân, lẽ ra anh nên cân nhắc thật kĩ, anh bỗng nghe tiếng cười nhạt: "Cậu nhớ tôi sao?"
Nhớ.. nhớ sao? Chắc là vậy rồi..
Jeon Wonwoo rũ mắt, thanh âm nhỏ đến mức như thủ thỉ: "Ừ"
-
Cơm sáng là do mẹ Jeon cố tình dậy sớm cùng đầu bếp chuẩn bị. Nghe ba Jeon kể công ty sắp tới sẽ cho ra sản phẩm mới, có lẽ sẽ khá bận. Bà nghe vậy liền sớm một chút bồi bổ sức khỏe cho hai ba con.
Nhất là Jeon Wonwoo, anh gầy quá. Không hiểu thế nào, anh cũng ăn rất nhiều nhưng sao vẫn gầy như thế, dáng người mảnh khảnh, cao ráo đến 1m82 nhưng chẳng thấy tí da tí thịt nào. Mỗi khi mặt vest thì có thể nhìn cân đối một chút nhưng khi mặt áo thun đơn giản lại chẳng thấy thịt đâu. Điều này làm cho bà sầu não chết đi được.
Khi mẹ Jeon đang gọt một ít trái cây để vào hộp giữ nhiệt cho con trai thì thấy anh đang từ cầu thang vừa xem điện thoại vừa đi xuống, bà liền nhắc nhở: "Ngã mất, Wonu à con cũng lớn rồi, đừng vừa đi vừa xem điện thoại như thế chứ"
Jeon Wonwoo ngước mắt nhìn bà rồi liếc nhìn màn hình điện thoại một cái nữa mới mỉm cười ngượng ngùng nói: "À mẹ ơi, hôm nay con về nhà nhé"
Mẹ Jeon vừa cho thức ăn vào đĩa vừa nói với anh: "Ừ, nhớ ăn uống đầy đủ vào, cuối tuần phải về nhà một lần để mẹ tẩm bổ cho con, con với ba con cứ đi suốt, mẹ ở nhà đi mua sắm cùng bạn bè cũng chẳng bằng ngồi nói chuyện với con"
"Con biết rồi mà, tại công việc bận quá"
Anh kéo ghế ngồi xuống, suy nghĩ một chút rồi nói: "Hay để con nói ba ở nhà với mẹ, công việc con xử lí được"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Khuê Vũ
RomanceAuthor: Vunus-csc Tên: KHUÊ VŨ Tình trạng: Hoàn 16 chương + 4PN . Quét bom: Sinh tử văn, hường phấn. . . . Hoan hỉ( ' ▽ ' )ノ