Lời Gọi Của Dục Vọng

1.3K 117 11
                                    

Author note: Đây là R18. Đây là R18. Đây là R18. 

___

"Này! Anh làm gì thế hả Poe?"

Ranpo bực dọc hất tay Poe ra rồi chỉnh kính, cậu nhìn anh rồi nhíu mày lại một chút. Hôm nay trông Poe rất là lạ, cậu không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra hết.

Nhìn Poe không khác gì một con thỏ nhỏ bắt đầu phát lên dục vọng của bản thân mình là bao. Ranpo biết chắc rằng Poe bị ai đó dụ uống thuốc kích dục rồi.

"Giúp tôi với Ranpo, tôi khó chịu quá..." - Poe run rẩy ôm lấy bản thân mình. Ánh mắt dâm đãng của anh nhìn vào Ranpo, khiến cho Ranpo bối rối đành phải tiến đến ôm Poe vào lòng.

Ranpo không thể bỏ mặt Poe lúc này được. Cậu dìu Poe lên trên ghế, rồi thả ra để đến một góc bàn pha nước chanh.

Chậc, chưa bao giờ cậu phải làm những việc này. Chắc là vì cậu cảm thấy Poe là người quan trọng với cậu, cảm xúc ngu ngốc đó chạy quanh quẩn trong đầu Ranpo.

Chết tiệt. Vẫn không thể ngưng nghĩ về Poe trong tâm trí. Ranpo sẽ phát điên mất thôi.

"Nước chanh của anh đây Poe, tôi đặc biệt pha cho anh đó!'

Poe cục cựa rồi mở hờ mắt. Cảm giác choáng váng và nóng trong lòng ngược làm Poe thật sự khó chịu. Khi Ranpo vừa tiến đến thì bị Poe kéo tay lại làm Ranpo ngã nhào vào lòng Poe.

Lạ thật đấy, mùi hương của thuốc kích dục ấy lại rất là nồng. Ranpo hơi tái mặt rồi ôm Poe lại xoa lưng. Poe thở gấp, đôi mắt bắt đầu ngấn lệ. Thôi xong rồi, hình như Poe không thể trụ nổi nữa.

Ranpo với tay đến ly nước chanh mình vừa pha cho Poe, cố gắng đút một chút cho anh. Poe với đôi mắt lim dim ngoan ngoãn uống từng thìa một. Ranpo thở phào được một hơi thì bất ngờ bị Poe nhào vào hôn môi của mình.

Cậu giật thót mình ôm chầm lấy Poe. Anh buông môi Ranpo, kéo cho sợi chỉ màu bạc dài ra. Poe thè lưỡi rồi dùng ánh mắt cún con cầu xin Ranpo cho mình được ôm cậu.

Ranpo lại nhíu mày. Lần này cậu không quá cứng rắn nữa mà thả lỏng bản thân ra để Poe có thể ôm trọn vào lòng.

"Như thế này thì sẽ ổn nhanh thôi Poe à."

"Không, tôi muốn được biến thành người của Ranpo cơ."

Poe lí nhí, cúi gầm mặt xuống lẩm bẩm. Vừa dứt câu thì anh đẩy Ranpo vào ghế để cậu bị ngã nhào.

"Aiya, anh biết là đau lắm không!? Ôi cái lưng tôi..."

Ranpo bị Poe ôm chân lại, bộ dạng thảm thiết cầu xin Ranpo của Poe được ghi lại trong ánh mắt cậu. Dáng vẻ cầu xin tội nghiệp, kèm với cả chút dâm đãng xen vào làm Ranpo có chút rùng mình.

Anh mân mê thứ đang bắt đầu trong quần của Ranpo. Poe bắt đầu dùng miệng của mình cởi khóa quần của Ranpo ra, rồi dùng tay chạm vào nó.

"Ấy không được! Bậy rồi bậy rồi!!"

Poe nghe vậy thì gục mặt xuống làm Ranpo ngại ngùng. Rồi cậu vừa mới ngồi dậy thì bị Poe nhào vào ôm chầm.

"Thả tôi ra, khó thở quá Poe!"

"Không chịu đâu!! Ranpo không thương tôi sao..."

Poe bắt đầu khóc. Ranpo ngơ ngác nhìn. Chết tiệt, anh ta lại lôi ra nước mắt của mình để làm mủi lòng cậu. Ranpo bực dọc ôm Poe lại rồi mắng Poe là đồ ngốc.

Lời Gọi Của Dục VọngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ