5. giờ thể dục

10 2 0
                                    

Đầu tuần luôn là nổi ác mộng của học sinh trường nó. Khác với thứ ba, tư, năm, sáu, bảy là 6 giờ 30 phải có mặt, còn không thì sẽ bị nhốt ở ngoài hết tiết sinh hoạt dưới cờ. Hôm nay là thứ hai vậy mà nó còn tình tang, ngắm trời, ngắm mây lượn con xe đạp với tốc độ trung bình. Thường ngày 6 giờ 15 phút nó đã có mặt để mở cửa lớp, vậy mà bữa nay nó quên mất việc đó. Kết quả là cổng đóng, người với xe còn ở ngoài

Và tất nhiên làm sao có một mình nó được, nguyên cụm tầm hơn chục học sinh đi muộn dựng xe chờ đợi

Sầu thật đấy! Thời gian đúng là thứ qua rồi thì không thể lấy lại được

Mặt nó như cái bánh bao chiều bị bở, mặt trời lên cao thì nắng, mà nắng thì nóng, nóng thì tóc bết. Mà mấu chốt đầu tiên gây ấn tượng với crush nó search google cho ra kết quả là:

"Không được để crush thấy cái đầu bết"

Ôi mom ơi!!!! Nó khắc ghi câu này, nên mùa đông lạnh cỡ nào chăng nữa. Thà cảm để tóc bồng bềnh bay bay trong gió

Tâm trạng nó bị kéo cho trùng xuống
.
.

"Nguyễn Hồng Lam Hằng"

Who? Who? Who?

Ai thừa nước bọt quá mà đi kêu cả họ lẫn tên nó vậy! Nó biết tên nó hơi ngang gọi hơi ngượng mồm. Với lại nó xem danh sách tuyển sinh chữ cái "H" khóa trước, khóa nó và khóa dưới rồi

Có móng nào ngoài nó tên Lam Hằng sao!!

Hay xem sót

Nó trách, mấy suy nghĩ lung tung cứ đeo bám lấy đầu nó cho đến khi người kia kéo nhẹ áo khoác của nó

"Chào!"

Là Đình Quang

Hằng: "Ơ! Sao Quang ở đây"

Khoan! Nó muốn rút lại lời mới nói, hình như sóng hơi yếu nên não nó chưa bắt kịp. Đình Quang có mặt ở đó thì chắc chắn là đi muộn rồi, nhìn phát đoán được ngay

Thật là

Ăn nói vô tri
Ăn nói vô tri

Quang: "Vậy sao Hằng ở đây"

Nó cười nhẹ cái cho tự nhiên: "Đi muộn nên phải đợi cổng mở"

"Mình cũng vậy!"

"Ò"

Trước khi vào cổng trường THPT A thì phải chạy một đoạn nhỏ khoảng 50m, hai bên là bồn hoa lớn. Nó nhớ hồi đầu năm bên Đoàn chi tiền ra đầu tư mua dăm ba chục góc hoa Tường Vi hẵn hoi. Trồng dài ra tới đầu đường, bây giờ tụi hoa đó cao lên còn sum xuê nữa. Hoa màu hồng đẹp lắm, mỗi tội lúc tàn rụng quét hơi cực tí

Bạn ngồi xuống thành bồn hoa, nó cũng ngồi theo chủ động bắt chuyện trước

Chứ đứng mỏi chân lắm! Nó chưa đến mức đần vậy đâu

Hằng: "May mà Quang cũng đi học muộn!"

"Tại sao chứ?"

Đình Quang khó hiểu khi nghe phát ngôn khó hiểu từ nó. Như kiểu "Tôi năm nay hơn 70 mươi tuổi rồi chưa thấy thường hợp nào  muộn học là may mắn"

Chàng Trai Nhẹ Nhàng |softboy| virolet🌷Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ