III

157 23 0
                                    

"Yangyang, em ra ngoài trước đi, anh cần nói chuyện với nó một lát."

Ban nãy trông thấy Hắn như vậy, Cậu liền tá hoả đưa Hắn đi khám tim ngay, thấy Lee Youngheum cứ nghe nhịp tim rồi chuẩn đoán bệnh tình, nhưng đoán hoài cũng không ra, làm Liu Yangyang vô cùng sốt ruột. Lee Youngheum còn chưa chịu nói kết quả thì đã mời Cậu ra ngoài, nên Y cũng chỉ đành đi ra với tâm thế bất an.

"Tao hỏi mày, những triệu chứng mà lúc nãy mày kể xuất hiện từ khi nào ?"

"Mới gần đây thôi, cụ thể là hôm nay."

"Vậy tao hỏi mày, mỗi lần triệu chứng đó tái phát là khi nào ? Khoảng cách mỗi lần tái phát là bao lâu."

"Vào những lúc tao ở cùng Yangyang, cứ ở gần Yangyang là sẽ có cảm giác như vậy, còn những lúc ở một mình hoặc gặp người khác thì không."

"Được, vậy mày có thể nói cụ thể hơn về những lúc mày ở cạnh Yangyang không ?"

"Hmmm, là lúc thấy em ấy khóc, sau đó nhận ra được em ấy rất đẹp. Là lúc em ấy khen tao dễ thương, lúc em ấy bắt chước hành động của tao. Là lúc mà em ấy ngủ quên, và thấy em ấy quá đáng yêu.

Sau đó vì thấy em ấy quá đáng yêu nên tao vô tình hôn..."

Qian Kun nói đến đây thì hình như cảm thấy bản thân đã lỡ mồm nói ra điều không nên nói, Hắn liền bụm miệng mình lại. Nhưng những gì Hắn vừa thốt ra đã lọt hết vào tai anh chàng bác sĩ thực tập kia, khiến anh ta shock tới nổi mắt chữ O mồm chữ A.

"Cái gì ? Mày hôn con người ta luôn rồi sao ? Ô mai gót luôn á má."

"Cái đó chỉ là vô tình thôi, nhưng mày phải nghe vào trọng tâm đã. Quan trọng là sau đó, thình lình tim tao liền đập siêu nhanh, như muốn rớt ra ngoài tới nơi. Điều này mới là cái mà mày nên quan tâm tới, còn cái trước đó không quan trọng đâu, mày phải nghe tao nói.."

"Được rồi được rồi không cần giải thích thêm nữa, tao hiểu rồi, tao cũng tìm ra được bệnh tình của mày rồi. Bây giờ tao sẽ ghi vào bệnh án, mày tự mà dưỡng bệnh."

_

Lúc đó Lee Youngheum viết vào hồ sơ bệnh án của Qian Kun ba chữ : 'Bệnh phỏng lài.'

Hắn đọc xong, thái độ liền khó chịu ra mặt với Lee Youngheum. Rõ ràng là Hắn mắc bệnh tim mất rồi, vậy mà anh ta không những không chuẩn đoán ra, còn đùa cợt trước căn bệnh nguy hiểm này của Hắn, làm Hắn tức muốn băng huyết, à nhầm, thổ huyết tại chỗ.

"Mày cau có cái gì, không phải lúc nãy tao nói là tao đã tìm ra được bệnh tình của mày rồi hay sao. Thì đó, bệnh của mày là 'B.Ệ.N.H T.Ì.N.H' chứ còn gì nữa."

"Mày đang đùa giỡn trước tính mạng của tao đó à ? Mày có phải bạn tao không vậy ?"

"Trời ơi, tao nói mày ngốc cũng vừa vừa phải phải thôi, còn chừa cho người khác ngốc nữa."

"Mày có phải hội trưởng hội học sinh không vậy ? Sao học lực lại tỉ lệ nghịch với chỉ số thông minh trong tình yêu lớn tới vậy chứ."

"Tao nói là mày, mày yêu rồi đấy, say nắng rồi, phải lòng rồi, va vào bệnh tình yêu rồi, hiểu chưa đồ ngốc."

"Mày thích con người ta rồi, không ai tự dưng lại thấy người khác dễ thương trong mắt mình một cách đột ngột tới vậy đâu, cái này người ta gọi là 'tiếng sét ái tình' đó."

kunyang | từ ghét ghét thành thương thươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ