Chương 2: Truyền Thừa

718 48 3
                                    

Chương 2: Truyền Thừa


Một ngàn năm trước, Di Lăng Loạn Táng Cương từng là nơi đóng quân của tông môn Thiên Huyễn Tông. Sau đó, ma vật xâm lăng, toàn bộ tu sĩ cấp cao của Thiên Huyễn Tông chết trận trên chiến trường.


Mắt thấy tông môn không thể tiếp tục được, một vị tu sĩ cấp cao cuối cùng của Thiên Huyễn Tông, chính là tông chủ của Thiên Huyễn Tông, bước vào cấm địa tông môn, muốn để lại truyền thừa của dòng họ.


Tông chủ vừa mới bước vào cấm địa không bao lâu, Ma Tộc đã đánh lên Thiên Huyễn Tông. Công pháp "Thiên Huyễn" của Thiên Huyễn Tông có khả năng biến đổi tướng mạo, khí tức của một người. Đối với Ma Tộc mà nói, chính là bảo bối xu thế, nhất định phải đoạt được.


Yêu cầu nhập tông của Thiên Huyễn Tông là tâm tính. Bởi vì công pháp đặc biệt, vì phòng ngừa người của tông môn làm ác, cả cái Thiên Huyễn Tông chính là một trận vấn tâm. Người không qua được sẽ bị xóa bỏ.


Cho nên cả tu chân giới đều biết ở trong Thiên Huyễn Tông không có lấy một kẻ ác. Bọn họ là đồng bạn đáng tin cậy nhất. Đi cùng bọn họ vĩnh viễn không cần lo lắng bị đồng bạn phản bội. Thiên Huyễn Tông bị Ma Tộc đánh tới tận cửa, ép hỏi công pháp của bọn họ. Mà người của Thiên Huyễn Tông tính tình chính trực. Mắt thấy chiến bại, một đám toàn bộ tự nổ Kim Đan, có chết cũng lôi kéo Ma Tộc chết chung.


Tông chủ Thiên Huyễn Tông gặp tông môn bị diệt, liền thu tất cả truyền thừa của tông môn cùng với toàn bộ của cải vào trong cấm địa, sau đó nhấn chìm sâu dưới lòng đất, giấu đi.Cuối cùng, tông chủ Thiên Huyễn Tông nối nguyên thần của ông với hộ sơn trận pháp của cả tông môn rồi tự bạo. Không một tên Ma Tộc nào chạy thoát khỏi Thiên Huyễn Tông, cũng không một môn nhân nào sống sót.


Vốn là tiên sơn, cứ như vậy, biến thành một cái nơi khỉ ho cò gáy. Cuối cùng, trở thành một chỗ quăng xác. Một ngàn năm đi qua, biến thành Loạn Táng Cương bị tiên môn kiêng kỵ. Lăng mộ chìm nghỉm dưới lòng đất bị một đám lệ quỷ phát hiện, trở thành căn cứ cho các nàng sử dụng cấm thuật. Ba năm sau, một giọt nước mắt đầy ắp chân tình trở thành chìa khóa mở ra cấm địa.


Cấm địa truyền thừa của Thiên Huyễn Tông, đầu tiên, phải là người có tâm linh tinh khiết, linh hồn trong sáng mới có thể đi vào. Nếu là tâm tư không tinh khiết, trong quá trình truyền tống sẽ bị xóa bỏ.


Thứ hai, phải là người có lượng lớn công đức trên người mới có thể đạt được truyền thừa. Chờ cho Ngụy Vô Tiện biết được điều kiện truyền thừa xong, y cũng không nghĩ bản thân sẽ được cái phần cơ duyên này.


Nhưng mà cơ duyên nhận y, có trốn cũng trốn không thoát. Thiên đạo đều thừa nhận y thân đủ công đức lớn, không phải chỉ bằng bách gia há cái mồm bịa đặt là có thể gạt bỏ.

(Vong Tiện Edit - HOÀN) Anh ToànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ