Chương 5

2.6K 128 6
                                    

Mới đó mà đã được một tuần kể từ khi Freen làm PT riêng cho Becky. Giữa họ không còn sự ngượng ngùng như thuở mới gặp nhau nữa, trò chuyện vui vẻ hơn và thân thiết hơn rất nhiều.

Hôm nay, Becky đặc biệt không đi xe và cũng chẳng cần người đưa đón. Bởi vì sao?? Bởi vì nàng đã lên kế hoạch để đi ké một tài xế cực kì xịn xò, lại còn ngầu bá cháy luôn.

- Freen chờ chị với.

- Hửmmm??

Vừa mới leo lên chiếc mô tô kiểu cổ điển, cô còn chưa kịp rồ ga chạy thì đã nghe thấy tiếng gọi quen thuộc của nàng.

- Chị gọi em aa

- Hôm nay xe chị đem đi bảo trì rồi, cho nên em cho chị có giang về nha.

- Vậy sao?? Hình như lúc nãy em nghe Noey nói là chị có hẹn đi ăn với chị Irin thì phải.

- Đâu có đâu, có lẽ Noey nhầm lẫn rồi

Becky giở giọng năn nỉ.

- Đi mà, N'Freen cho chị đi ké nha, nhà chị cũng gần đây hà.

- Không sao, hân hạnh được làm tài xế bất đắc dĩ của chị đẹp.

Freen lấy ra thêm một chiếc mũ 3|4 dự phòng tinh tế đội vào cho Becky, nhìn cảnh tượng ngọt ngào này có khi ai đó lại nghĩ rằng cả hai người đang hẹn hò cũng nên.

Ở một nơi nào đó, Irin đang ngồi chồm hổm bất lực chờ đợi Becky, điện thoại gọi liên tục cả chục cuộc cũng không thèm bắt máy.Có lẽ là em nên suy nghĩ lại về cái tình cảm bạn bè thẩm thiết này nếu như biết được Becky có gái quên luôn bạn.

- Bà mẹ nó, quý cô xinh đẹp giàu có, tiền nhiều như nước sông Mê Công mà bây giờ phải ngồi đây chờ nó. Còn thiếu cái lưỡi dài nữa là nhìn như con chó mũ rồi.

- Alo, Noey, em cho chị 3 phút phải xuất hiện trước mặt em liền, ngay và lập tức!!

- Ơ, quý cô của chị không đi ăn với Becky sao??

- Dẹp mẹ đi, bạn bè như cái quần bị què.

"Tút Tút Tút"

Chiếc mô tô chạy băng băng trên con đường thành phố tấp nập, nàng cố tình vòng tay qua ôm lấy eo cô. Nàng mỉm cười tựa đầu vào lưng cô khi thấy cô không hề có phản ứng gì gọi là bài xích hành động vừa rồi của nàng, nhưng thực chất Freen chỉ đơn giản nghĩ rằng do Becky đi xe máy không quen, chắc hẳn là nàng đang sợ té.

- Chị có đói không??

- Có aa~

- Nếu không vội thì chúng ta đi ăn rồi hãy về nhà hén.

- Không vội gì cả, tới luôn em ơi.

Tấp vào một quán nhỏ, hai người cùng ngồi trên chiếc bàn được trang trí đèn led nhấp nháy ngay bên cạnh bờ sông, gió thổi vô cùng mát mẻ. Lần đầu tiên Becky ghé những nơi như vậy, cảm giác vừa thoải mái vừa tự do làm sao đấy.

- Đây là quán ruột của em, đồ ăn ở đây cũng rất ngon.

- Thật sao?? Nếu vậy thì mai mốt, chỗ này cũng sẽ trở thành quán ruột của chị.

[FreenBeck] Sugar BabyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ