4

244 41 10
                                    

Ngày 14/2

Mày điên rồi.

Mày điên rồi Kim Seungmin.

Mày yêu người ta mất rồi.

______________

Tiếng đóng cửa sau lưng làm Kim Seungmin bỏ cuốn sổ xuống, tâm trạng lập tức trở nên nặng nề. Tiếng bước chân rón rén làm hắn bật cười, bỗng từ đâu xuất hiện một bàn tay che đi ánh sáng cùng với giọng nói thì thầm bên tai.

"Đoán xem ai đây nào?"

"Còn ai vào đây nữa, tình yêu của anh? Em vẫn cứ trẻ con thế sao Minerva?"

"Là Minerva Kim của anh đấy, anh có thể nào giả vờ một tí được không?"

Giả vờ...

Có khi em ấy đã biết toàn bộ vụ yêu đương này là giả vờ rồi ấy chứ...

"Được rồi đến đây nào, hôm nay bé con của anh đã làm những gì thế?"

Minerva nhào vào cái ôm của Seungmin, dụi dụi vào lồng ngực hắn như một chú mèo con. Miệng cười lớn kể những câu chuyện bâng quơ trong ngày giao mùa.

Sau một hồi lâu, khi cả hai đã quá mệt nhoài sau một ngày dài, Minerva dùng ngón trỏ gõ gõ vào phía ngực trái hắn, ánh mắt sâu thẳm không đoán trước được gì của cô làm hắn chột dạ.

"Anh này?"

"Ơi?"

"Tại sao anh không tặng em một đóa hoa lưu ly?"

"Hửm? Vậy chậu hoa ngoài cửa sổ kia là hoa gì em nói anh nghe xem?"

Minerva thở dài, thoát ra khỏi vòng tay của Kim Seungmin rồi bước vào bếp.

"Seungmin, chúng héo rồi."

Seungmin sững sờ nhìn bóng lưng Minerva khuất dần, ánh mắt dần dành sự chú ý cho chậu hoa lưu ly còn đọng ít sương trên lá.

Chúng còn tươi rói, bung nở một cách đẹp đẽ nhất làm bừng sáng một góc phòng.

Kim Seungmin chột dạ rồi, hắn đặt tay lên trán thở dài. Kể từ khi hắn biết Minerva là đồng nghiệp, còn là bác sĩ khoa tâm lý thì trong lòng hắn lại có một loại cảm xúc khó có thể diễn đạt nổi.

Sợ hãi? Chột dạ? Hay chính xác hơn chính là cảm giác bị đối phương nhìn ra hết tất cả tâm tư mà mình giấu kín.

Em ấy trông thật bình tĩnh, không, là quá đỗi bình tĩnh làm hắn đôi lúc sắp tức điên. Trông em thật quá giống Hyunjin, vẻ điềm tĩnh ấy quả thực đã làm anh không nhận thức được rằng em đã nhận ra quá nhiều điều mất rồi.

Mày chẳng khác gì thằng khốn cả, Seungmin ạ.

Cái ngày mà Seungmin hắn gặp Minerva là một ngày mưa nặng hạt. Cơn mưa ập tới quá đỗi bất ngờ làm mọi người hoảng hốt chạy tán loạn tìm chỗ trú, cơ mà hắn lại bình tĩnh rút một chiếc ô màu đen ra rồi rảo bước trên con đường lớn. Hắn gặp em ở một con ngõ nhỏ, em co rúm người lại, nép vào một mái hiên nhỏ, vai áo đã ướt đi nhiều vì mưa nặng hạt, đôi vai run run cùng với ánh mắt long lanh kia khiến hắn không thể làm ngơ.

[ Kim Seungmin x Hwang Hyunjin ] DiaryNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ