Hyunjin ngồi bên cửa sổ phòng làm việc, mân mê cây bút chì đã cũ, phác thảo lên tờ giấy trắng tinh vài nét chì mỏng. Trời đã trở thu rồi, lá phong chuyển sang đỏ cũng đã lung lay như sắp chia ly. Tâm hồn Hyunjin trĩu nặng đôi chút.
Đẹp thì đẹp thật đấy, ai mà chẳng thích cảnh thu chứ? Lá cây phong đỏ tràn ngập khắp mọi ngóc ngách, từng con phố len lỏi cái mát lạnh nơi thu về, nước sông Hàn cũng dần thay sắc mới, tất cả trông như một khúc tình ca lãng mạng vang vọng bên tai những cặp tình nhân vậy.
Của ai chứ chẳng phải của Hwang Hyunjin. Cậu cau mày đứng dậy kéo rèm cửa lại, nét phác thảo trên giấy đột nhiên trở nên xấu xí. Cậu cầm tờ giấy kia lên, quyết định lấy bút màu ra đè lên những đường chì xấu xí, vẽ nên ba bông hoa Kim Ngân tuyệt đẹp.
"Hyunjin hyung, Americano của anh này." Jeongin hớn hở đặt lên bàn làm việc của Hyunjin một cốc cà phê nhiều đá và vài chiếc bánh sừng trâu vừa mới ra lò còn nóng hổi.Hyunjin không dời tầm mắt khỏi bức hoạ của mình, tay với lấy cốc cà phê nhấp một ngụm rồi nhăn mặt.
"Jeongin!! Anh bảo em mua cho anh cái gì ngọt ngọt cơ mà? Sao lại mua Americano??"
Jeongin nhún vai, tặc lưỡi rồi đưa cho Hyunjin một ít nước đường.
"Cái này là ngọt rồi đấy, anh chả biết thưởng thức gì cả."
Jeongin rời khỏi phòng làm việc sau vài câu càu nhàu của ông anh mình. Hyunjin cầm miếng bánh sừng trâu lên cắn một miếng to, rất vừa vị, rất phù hợp để làm giảm cái đắng nơi cuống họng do cà phê gây ra. Một cái, hai cái rồi cái thứ ba, cái thơm béo của bơ tràn ngập khoang miệng khiến cậu thoả mãn, cho đến khi cậu nhìn thấy vài vệt màu trên nửa chiếc bánh sừng trâu kia.
Thôi kệ đi, mấy mảng màu kia vào bụng rồi cũng chưa chết sớm thế đâu.
Chẳng biết từ khi nào mà Hwang Hyunjin đã thay đổi nhiều đến thế. Cậu nhớ thời đại học cậu nổi tiếng là một tên ưa sạch sẽ, giờ đây lại sống một cách buông thả bừa bộn, mặc kệ cả việc ăn một đống hoá chất vào người.
Vốn là một học sinh ưu tú được bao công ty săn đón, cuối cùng vì chọn sai bến đỗ mà trở thành một người thất nghiệp vô công rồi nghề. Rời công ty cũ chỉ vì một lý do rằng không thích bị giao việc, Hwang Hyunjin vô tình vớ được thêm một Yang Jeongin vừa chập chững bước vào công ty.
"Em thấy anh rất vui tính, quan trọng là anh đẹp trai hơn ông già giám đốc kia."
Nghĩ lại mà đau đầu, có lẽ nếu Jeongin chịu khó nhìn bản mặt nhăn nheo của ông già kia thì bây giờ thằng nhóc kia cũng được một khoảng kếch xù rồi nhỉ.
"Em đi nhé, tối về hai chúng ta cùng xem vài trận bóng đá đi, em sẽ mua thêm đồ nhắm và soju."
"Đi cẩn thận đấy nhóc."
Jeongin rời đi lần nữa đẩy Hyunjin vào khoảng không tĩnh lặng. Hôm nay cậu làm sao ấy nhỉ? Hyunjin càng nhìn về phía khoảng trời thu lại càng thêm đau lòng. Lạnh lẽo quá.
Lúc trước đã từng có một cặp đôi luôn tranh nhau ngồi cạnh cửa sổ, không khí ở ngoài tuy lạnh nhưng cảm giác ấm áp nhỏ nhoi trong lồng ngực cũng đủ để sưởi ấm khoảng trời thu kia rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Kim Seungmin x Hwang Hyunjin ] Diary
Fiksi Penggemar"Viết lại chuyện tình của chúng ta đi, Kim Seungmin." -------------------------- Chốn nhỏ của @llily_d, nơi ít có những câu chuyện hường phấn đáng yêu, chỉ có những tâm sự len lỏi vào những ngách nhỏ của từng chiếc fic xinh đẹp.