Chương 4 ( Người Không Còn Như Xưa )

130 24 1
                                    


Cố Lâm một mình đi về khu nhà của mình. Một lúc sau, cô ngó nghiêng xung quanh. Phát hiện không có ai đi theo, lập tức quay người chạy về hướng cũ. Cô rẽ sang đường nhỏ, lao thẳng đến Hải Đường Các.

Nơi đó vô cùng yên tĩnh, thậm chí không có ánh đèn. Cố Lâm đứng ngoài gian nhà xa nhất phía Bắc, cách cánh cửa căn phòng kia khoảng hai mét. Bên trong loáng thoáng vang lên tiếng động đè nén. Cố Lâm không nghe rõ, nhưng cô hiểu hết mọi chuyện.

Bên trong có tiếng người ngã xuống, sau đó bị một người khác kéo lên, do không kịp bật đèn nên căn phòng tối đen.

Phi Nhung bị Mạnh Quỳnh ném xuống giường. Do tay vẫn bị trói nên cô đạp lung tung. Người đàn ông ở trên nói rành rọt từng chữ một:

"Tôi đã từng nói, em có thể quay về trả thù. Em có thể nổ súng trước mặt mọi nguời".

Phi Nhung chỉ lờ mờ nhìn thấy đường nét cơ thể của Mạnh Quỳnh. Trong bóng tối, anh giống cơn ác mộng không thể xóa tan, khiến toàn thân cô run rẩy. Cô cảm nhận ngón tay anh di chuyển từ trên xuống dưới, cô ra sức giãy giụa nhưng bọ anh giữ chặt.

Mạnh Quỳnh hôn lên khóe môi Phi Nhung. Nghe tiếng nắc nghẹn của cô, anh hít một hơi sâu rồi lên tiếng:

"Sự dung túng của tôi cũng có giới hạn. Phi Nhung, tôi đã sớm nói với em điều đó từ lâu đúng không?".

Phi Nhung dần dần mất hết sức lực, mềm nhũn người trong lòng anh. Cảm giác đụng chạm quen thuộc như trong quá khứ khiến cô bắt đầu sợ hãi. Cô vô thức hét lên:

"Anh...".

Bàn tay Mạnh Quỳnh sờ soạng ở thắt lưng cô. Phi Nhung biết anh đang tìm thứ gì, vừa giãy vừa nói:

"Nó bị đứt rồi".

Nơi đó vốn có món quà thành niên mà anh tặng cô.

Mấy năm đó là khoảng thời gia hai người điên cuồng nhất. Mạnh Quỳnh không tặng Phi Nhung dây chuyền hay nhẫn, mà tặng một dây đeo ở thắt lưng vô cùng đặc biệt. Đó là chuỗi hạt phỉ thúy Đế Vương Lục rất nhỏ, có thêm mười tám hạt kỳ nam trắng vô cùng quý hiếm. Chuỗi hạt này là thứ chưa từng xuất hiện nên không ai dám định giá. Nó được đặt theo số đo vòng eo của Phi Nhung, không sai một ly. Hai đầu được thiết kế một cái khóa hình trái tim nhỏ.

Vòng eo mảnh mai mang sợi dây ngọc toát lên vẻ đẹp khó diễn tả. Năm đó, hai người chìm đắm trong biển tình, chỉ muốn trọn đời trọn kiếp bên nhau. Mạnh Quỳnh tự tay đeo sợi dây vào người cô. Khoá trái tim không có chìa, một khi đóng vào cả đời sẽ không thể mở ra.

Vậy mà bây giờ, Phi Nhung lại nói với anh:

"Nó bị đứt rồi".

Nghe cô nói thế, Mạnh Quỳnh càng không buông tha. Lúc anh tiến vào, Phi Nhung co người theo phản xạ. Anh làm thế nào cũng không thể khiến cô thả lỏng bản thân. Phản ứng xa lạ của cô càng làm anh phát điên.

Động tác lặp đi lặp lại khiến Phi Nhung cảm thấy đau. Cô vừa khóc vừa ra sức né tránh theo bản năng nhưng bị Mạnh Quỳnh giữ chặt người. Lần này, anh đã mềm lòng, bắt đầu dỗ dành cô. Anh nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt cô như năm đó, khiến cô cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh.

Yêu Đến Trọn KiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ