Chương 84

10 3 0
                                    

Ngày kế, Bạc Xuân Sơn đúng giờ xuất hiện ở khách điếm Phúc Lai .

Không bao lâu, hắn vào một nhã gian ở lầu hai, Miêu Song Thành cùng Diệp Khải Nguyệt đang ở nơi này chờ hắn.

Nhìn thấy Diệp Khải Nguyệt, hắn hơi ghé mắt, bất quá thực mau liền đem lực chú ý đặt ở trên người Miêu Song Thành.

Bạc Xuân Sơn biết thân thể gia chủ Miêu gia không tốt, hiện giờ đương gia Miêu gia là một quả phụ, xem ra quả phụ kia chính là phụ nhân trước mắt này, nhưng làm hắn không nghĩ tới gia chủ chân chính của Miêu gia lại là người trẻ tuổi như vậy.

Một thiếu niên trẻ tuổi tuấn tú nhưng lại bệnh nhược.

Hiện tại Định Ba đã sớm tới thời điểm lạnh nhất mỗi năm, đại đa số người đều đã thay kẹp áo hoặc là áo bông, nhưng vị Miêu gia chủ này phá lệ bất đồng, trên người phủ áo lông chồn thật dày không nói, còn che thêm thảm dày, hiển nhiên cực kỳ sợ lạnh.

Mà màu trắng của cổ áo lông cáo làm cho màu da của hắn trắng hơn so với người thường , phá lệ có một loại cảm giác tái nhợt ốm yếu.

Bạc Xuân Sơn ở trên cổ áo lông cáo kia nhìn vài lần, lông kia vừa nhìn chính là lông thượng đẳng, một tia lông tạp cũng đều không có.

Miêu Song Thành bị hắn nhìn đến ngốc lăng, còn tưởng rằng có phải khi uống dược mình rơi xuống chỗ nào dơ bẩn hay không, không nghĩ tới trong lòng Bạc Xuân Sơn suy nghĩ, lông cáo này không tồi, nếu là cho Cố Ngọc Nhữ làm xiêm y, bọc lấy khuôn mặt nhỏ phấn bạch của nàng khẳng định rất đẹp, dù sao cũng đẹp hơn so với người trước mắt này.

Thật là đáng tiếc!

Miêu Song Thành cho rằng đáng tiếc trong mắt hắn là đang đáng tiếc chính mình ốm yếu, hắn từ trước đến nay phản cảm người khác dùng ánh mắt thương hại nhìn chính mình, nào biết Bạc Xuân Sơn là đang đáng tiếc lông cáo.

Thấy giữa mày đối phương nhíu lại, ánh mắt ám trầm, Bạc Xuân Sơn vội nói: "Ngươi đừng nghĩ nhiều, ta là đang nhìn lông cáo trên cổ ngươi."

Miêu Song Thành hơi kinh ngạc: "Bạc đoàn trưởng vì sao phải nhìn lông cáo này?"

Bạc Xuân Sơn lộ ra thần sắc đứng đắn nghiêm túc, ở trên ghế ngồi xuống, mới nói: "Đây là việc tư của Bạc mỗ cùng nội tử, không thể nói cùng người ngoài."

Miêu Song Thành lại là ngốc lăng, vì sao lại xả đến việc phu thê?

Chợt hắn bừng tỉnh bật cười, trong lòng bỗng dưng hiểu ra.

Hai bên giao thiệp, tất nhiên có mục đích, mặc kệ mục đích là vì sao, người đi đầu nắm thời cơ chiếm thượng phong, còn người rơi xuống thượng phong không khỏi bị người nắm mũi.

Bọn họ ở tại khách điếm Phúc Lai, Bạc Xuân Sơn là tới đến bái kiến, tự nhiên lấy bọn họ là chủ; Miêu gia trước đó có tặng ' lễ ' cho Bạc Xuân Sơn, Bạc Xuân Sơn là người bị động , còn Miêu gia chiếm thế chủ động.

Nhưng sau khi Bạc Xuân Sơn tiến vào, không nói chuyện chính sự, ngược lại nói đông nói tây dời đi lực chú ý của Miêu Song Thành, này vô hình liền gọt bỏ thế ' chủ ' của Miêu gia, đem hai người lôi trở lại cùng một khởi điểm, không phải chính và phụ, không phải khách khứa, mà là vị trí bình đẳng.

Vọng Xuân Sơn - EditNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ