Ánh nắng ban mai lúc nào cũng tuyệt vời. Nó luôn mang đến cảm giác ấm áp, diệu nhẹ biết bao.... Tấm màn cửa được vén sang mở rộng cho những ánh ánh len lỏi chui tới thân thể lười biếng kia.
Thân thể ấy lại chẳng quan tâm sự đời tiếp tục kéo cao chăn qua đầu trốn tránh ánh sáng êm dịu. Một giọng nói đầm ấm cất lên đồng hành theo đó là tấm chăn ấm áp bị dựt phanh mất. Takemichi lười biếng mè nheo với người đối diện, uốn éo khắp giường biểu thị không muốn rời khỏi ổ.
Kẻ đang hứng chịu sự mè nheo đáng yêu của cậu đang thầm ôm tim, làm gì có ai hên như gã thấy được cảnh xuân tuyệt vời này chứ. Gã thầm cảm thấy tự hào khi được ở chung nhà với em. Nhìn con mèo lười biếng kia một lúc, Sanzu chẳng muốn kêu em dậy chút nào gã ngược lại muốn được chui vào chăn ôm em mà đánh một giấc.
Nhưng nghĩ đến bản thân sẽ trễ học dẫn đến giáo viên mắng vốn suy ra sẽ khiến em buồn phiền. Gã không muốn thấy em buồn vì gã nên đã dứt khoác lôi em dậy.
Sanzu vừa phàn nàn vừa kéo Takemichi lên xuống không ngừng khiến cậu dù không muốn nhưng buộc phải tỉnh thức. Thật sự cậu chẳng muốn dậy chút nào. Thầm mắng "yêu" con cún hồng kia vừa nghĩ ra một đống lý do để trốn thoát khỏi gã nếu Sanzu trách vấn em. Tối qua cũng vì mải chơi nên kết quả là ngủ rất rất muộn.
Nếu chuyện này để gã biết có lẽ tôi phải rời xa khoai tây yêu dấu cả tháng mất. Nghĩ đến thôi Takemichi đã cảm thấy kinh khủng. Làm ơn bắt cậu bỏ thứ khác cũng được chứ đừng bắt cậu bỏ snack khoai tây.
Tâm trí Takemichi mơ mơ màng màng như kẻ trên mây mà chẳng hay biết đến hành vi của người kia.
Gã chó điên dọn dẹp một chút rồi lại gần mà ôm lấy em vào lòng, dựa dẫm xoa xoa như chú mèo làm nũng. Takemichi bất giác xoa lên mái đầu hồng. Điều này càng khiến gã được nước làm tới, dụi khuôn mặt xinh đẹp kia vào bờ ngực mỏng manh chỉ vẹn chiếc áo thun mỏng.
Sanzu thề là gã đã nghiện mùa hương này không dứt ra được.
Bên phía Takemichi cảm thấy cún hồng của cậu vừa đáng yêu lại vừa thương, nhưng mà nhột quá.
" Haruchii, chào buổi sánggg "
Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đấy cứ mãi bất động ôm lấy eo tôi. Miệng mấp máy khẽ thì thầm.
"Takemichi .. sáng tốt lành nhé "
Takemichi cười khúc khíc cảm ơn người trong lòng một tiếng sau lại nở nụ cười rạng rỡ trao cho người phía dưới một nụ hôn trán. Ẩn hiện ý nghĩa chào buổi sáng.
Sanzu ngơ ngác đem đôi mi dài đẹp kia của gã nhìn tới viên ngọc ánh xanh của Takemichi. Lòng cảm nhận hưng phấn mà vui xiết không ngừng. Gã ấn đầu mình vào hơi ấm đó tiếp, vòng tay ôm ngày càng chặt hơn như thể không muốn rời khỏi hơn ấm này.
Nhìn xuống quả đầu kia lại một lần nữa vồ vào lòng tôi. Từ bên gáy tai ẩn hiện những vệt hồng lấp ló. Dáng vẻ ngại ngùng cứ nhìn lên rồi lại úp mặt vào bụng mềm mà dụi. Cứ dễ thương thế này thì chắc tôi chết mất thôi.
Takemichi thầm cười trộm một tiếng, cậu khẽ liếc qua điện thoại bên cạnh. Cũng sắp tới giờ đi làm rồi, phải nhanh chóng chuẩn bị thôi. Takemichi đánh yêu cái đầu hồng kia rồi nhỏ nhẹ nhắc người đó về giờ giấc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ 𝐅𝐚𝐧𝐟𝐢𝐜 𝐓𝐑 ] [Alltake] 𝓛𝓲𝓶𝓮𝓻𝓮𝓷𝓬𝓮
Science Fiction" Vì một người mà điên đảo thần hồn " Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Wakui Ken! OCC Nặng!!! Au: Shita Do not repost