Quay lại ...

1K 32 0
                                    

Cả tuần sau đó, cả hai cũng đi làm lại bình thường. Mọi thứ cũng dần trở lại như bình thường. Chỉ là ... cô không còn đi về nhà sau giờ tan làm nữa. Mà thay vào đó là ở lại hoàn toàn trong công ty. Hai người cũng không còn dính lấy nhau như trước nữa. Căn phòng chủ tịch sáng sủa mọi ngày, giờ đây chỉ toàn mùi rượu bia và thuốc lá. Không khí âm u đến khó tả. Cả công ty chỉ có chị cô, Thẩm Mộng Dao và người bạn thân của cô, Trịnh Đan Ny là có thể gặp được cô mỗi ngày, còn các nhân viên khác thì không gặp được dù chỉ một lần. Nàng thấy chứ ... Làm sao nàng không đau được? Nàng đau lòng lắm chứ ... Chỉ là cô từ chối gặp nàng, vậy thì nàng mặt dày đến làm gì? Nhiều lần, nàng đã đến trước cửa phòng cô. Một số ít lần thì là do nàng nghĩ lại. Còn phần lớn thì là do cô từ chối. Khi Nàng gõ cửa, cô chỉ lạnh lùng nói một câu:
- Xin lỗi, tôi không muốn gặp người khác.- Lần nào cũng vậy. Cô luôn từ chối gặp tất cả.
Ngày nào tổ trợ lý cũng phải nghe một câu nói cô cùng quen thuộc phát ra từ phòng chủ tịch:
- Đan Ny, mày đi lấy thêm rượu vào đây cho tao. Nhanh lên.- Hoặc là ...
- Đan Ny, Mày mau đi lấy thêm thuốc lá vào cho tao. Lẹ lên. Thân là đặc công sao chậm chạp thế?
Ai nghe thì cũng chỉ biết lắc đầu bất lực. Họ muốn can cô, nhưng có một điều, ai cũng biết... Đó chính là, chỉ mình nàng, cô gái tên Châu Thi Vũ mới có thể. Nhưng giờ thì bất lực hoàn toàn rồi. cô đã từ chối gặp cả nàng.

Khoảng hơn 2 tuần sau, Trương Hân gọi điện cho nàng, hẹn nàng ra ngoài gặp mặt, nói chuyện.
- Alo? Tiểu Vũ? Cậu ra quán cà phê đối diện công ty cậu đi, bọn tôi có chuyện cần nói với cậu.- A Hân nói.
- Hả? Có chuyện gì hả Hân ca? Tôi đang trong giờ hành chính, đợi tới giờ nghỉ trưa tôi ra gặp cậu sau.- Nàng nói, có hơi do dự.
- Em ra gấp đi, chuyện này liên quan đến mạng sống của Dịch Nhi của em đấy.- Vương Hiểu Giai nói vọng vào.
- Em ... Được, đợi em một lát, em ra ngay.- Nàng nói, hơi nghi ngờ. Sao lại có một người gọi Dịch Tử của nàng như thế? Rốt cuộc là hai người họ có quan hệ gì?
Nói thì nói người ta chờ vậy thôi chứ nàng cũng tức tốc chạy đến điểm hẹn. Đến nơi, nàng thấy không chỉ có hai người gọi cho nàng, mà có tận sáu người: Tưởng Thư Đình, Vương Hiểu Giai, Trịnh Đan Ny, Trần Kha, Trương Hân và Thẩm Mộng Dao. Nàng đi đến, ngồi xuống và nói:
- Chào Trương Tổng, Vương phó Tổng, Thẩm phó Tổng, Thư ký Trịnh, Giám đốc Trần, Giám đốc Tưởng. Không biết ... các vị gọi tôi ra đây có việc gì không ạ? Nếu có thì mời các vị nói cho, tôi đang trong giờ hành chính, sợ sẽ bị trừ lương đó.
- Sao xa cách thế?- Dao Dao hỏi.
- Chị đến rồi à? Gọi nước đi. Phục vụ. Cho một ly Espresso đá, ít đường bàn số 12.- Tưởng Thư Đình nói rồi gọi nước luôn cho nàng.
- Em biết chị thích uống gì hả?- Nàng kinh ngạc hỏi. Nàng còn chưa từng nói chuyện với vị giám đốc họ Tưởng này lần nào, sao cậu có thể biết sở thích của mình chứ? (À thì ... chị không nói nhưng người khác nói 😜😜😜) Với cả ... ngoài cô, Dương Băng Di, Đoàn Nghệ Tuyền, Tô  Sam Sam và Hàn Gia Lạc ra thì không ai biết cả.
- Còn lạ gì sao? 8 năm đội lính đặc công Hắc Long, ngày nào Dịch ca cũng nhắc, em không nhớ mới lạ. Hồi hôm qua Dịch ca còn gửi em với Giai tỷ một email 18 câu, tất cả đều liên quan đến chị. Từ việc chị thích ăn gì hay như nào, Dịch ca đều ghi rõ ra hết. Giai tỷ, chị mở mail ra cho chị ấy xem đi, điện thoại em quên trong phòng làm việc rồi. Aizz ... Không biết lần này Dịch ca lại định làm trò ngu gì nữa đây.- Cậu lắc đầu nói rồi kêu Vương Hiểu Giai đưa email đó cho nàng xem. Giai tỷ gật đầu rồi mở điện thoại lên đưa cho nàng xem. Càng đọc, tay nàng lại càng run lên. Không phải ... cô lại định làm trò gì như t.ự t.ử ấy chứ? Nội dung đại khái của email đó là: 

[Thi Tình Họa Dịch] Chị bên em nha!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ