Sero

1K 109 6
                                    

Sero là một "bươm bướm xã hội" (một người quen biết rộng, 4 bể là nhà), cậu thích giao du với mọi người. Cậu thích sự hối hả, nhộn nhịp, những cuộc trò chuyện liên và cảm giác không cô đơn. Thật khó khăn khi chuyển từ nhà của mình, nơi cậu luôn có đủ mọi thứ mình cần, đến sống ở ký túc xá. Cậu nghĩ chuyện rồi cũng sẽ ổn vì có tới hai mươi người sống cùng nhau lận mà, nhưng mới đầu ai cũng ngượng ngùng. Mọi người đều tránh bộc lộ bản thân mình quá nhiều trước mặt nhau.

Nhưng họ đã trải qua gần ba năm sống bên nhau. Họ giờ là gia đình thứ hai của nhau. Sẽ luôn có người cùng bạn làm điều gì đó, cho dù đó là học tập, tập luyện, chơi game hay xem phim. Không ai bị bỏ lại một mình.

Sero thích dành thời gian với tất cả mọi người và nơi duy nhất mọi người dành thời gian tập trung ở đó nhiều hơn phòng sinh hoạt chung đó chính là nhà bếp. UA hơn hà tiện khi xây dựng ký túc xá, nhà bếp vốn rất rộng, nó có thể chứa được nhiều bàn ghế hơn. Vậy mà chỉ hai cái bàn vừa cho mười hai người ngồi.

Đây là nơi Sero thường ngồi hầu hết các buổi tối, tám chuyện với người phụ trách nấu ăn tối hôm đó. Thông thường thì đó là Bakugou, vì anh ấy là một trong số ít người thực sự biết nấu ăn. Có hẳn một danh sách cấm nấu nướng được dán trên tủ lạnh. Danh sách gồm những cái tên như Denki, Midoriya, Tokoyami và Hagakure.

Vì vậy, không có gì lạ khi Sero đang ngồi ngay bàn, xem Bakugou nấu món cà ri mà anh ấy thường nấu. Lẽ ra lúc này cậu phải học bài với Tsu, Todoroki và Mina nhưng cậu đã hoàn thành xong bài tập của mình và quyết định ngồi đây và tận hưởng sự nhộn nhịp của căn bếp.

"Cậu đang nấu món gì vậy Kacchan?" Mọi người ngước lên nhìn Midoriya bước vào bếp trong bộ đồ thể dục, mặt đỏ bừng vì rõ ràng là cậu ấy vừa tập thể dục xong. "Mùi thơm quá đi à! Giống như dì nấu vậy á!"

"Tao nấu chắc chắn ngon hơn bà già đó," Bakugou càu nhàu. Sero nhìn Bakugou tạm ngừng việc nấu nướng lại, rồi cầm lấy một quả táo từ bát đựng trái cây khổng lồ trong bếp, đưa nó cho Midoriya. "Ăn cái này đi, còn lâu bữa tối mới nấu xong, táo tốt cho mày hơn bất cứ thứ đồ ăn vặt vớ vẩn nào mày mà giấu trong phòng."

"Kacchan!" Midoriya giả vờ bị tổn thương, đặt tay trước ngực. "Làm sao cậu biết về đồ ăn vặt bí mật của tớ?"

Bakugou nhét quả táo vào tay Midoriya, rõ ràng là đã quá mệt mỏi khi đợi chờ cậu ấy cầm lấy nó. "Mọi người đều biết cả, mày làm tao thức cả đêm vì tiếng nhai ầm ĩ chết tiệt của mày."

Midoriya bật cười, nụ cười rạng rỡ nở trên khuôn mặt. Cậu ấy cầm quả táo lên, áp vào má mình. "Cảm ơn Kacchan nha! Tớ xin đảm bảo sẽ nhai bớt ồn lại để không làm gián đoạn giấc ngủ của 'hoàng tử ngủ trong rừng' nữa!"

Sero chờ đợi một vụ nổ xảy ra cùng với một Bakugou vừa chửi thề vừa bắn rap, nhưng không có gì xảy ra cả. Cậu tò mò quan sát Bakugou nhe răng cười trước khi lắc đầu bất lực rồi đẩy nhẹ Midoriya ra khỏi bếp.

"Biến đi cho khuất mắt tao liền, mày biết mày bị cấm vào đây mà," Bakugou tiếp tục đẩy Midoriya, người vừa để mặc cho mình bị đẩy ra ngoài, vừa cắn một miếng táo với nụ cười ngô nghê. "Lo đi tắm đi. Mày hôi rình à."

[BKDK]✨🧡HƯỚNG DẪN CÁCH THỪA NHẬN ĐÃ PHẢI LÒNG BẠN THUỞ NHỎ CỦA MÌNH💚 ✨Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ