“Người nên giữ cái chức Hokage này vốn là cậu kia mà, tớ thậm chí còn chẳng thể cứu được cậu, làm Hokage thì có ý nghĩa gì chứ?” Obito nghe Kakashi nói mà nát lòng nát dạ. Có lẽ đối với Kakashi, đây thật sự là một kết thúc tốt đẹp. Bù đắp được mọi tiếc nuối, anh có thể an yên nhắm mắt mà chết đi.
Nhưng còn Obito thì sao? Hắn nhớ thương Kakashi bao nhiêu năm, tưởng tượng không biết bao nhiêu lần nếu năm đó hắn không lỗ mãng như vậy, có thể người đó đã sống sót, Kakashi đã có thể cùng bọn họ lớn lên. Hắn chấp niệm sâu nặng, đem cuộc đời bản thân hóa thành cuộc đời của Kakashi mà sống.
Khó khăn lắm mới có thể tương phùng, thế mà phải lập tức chia tay sao? Obito cảm thấy mình tuyệt đối không thể nào chấp nhận được chuyện như thế.
Kakashi nhìn Obito, anh đương nhiên hiểu tâm ý trong lời nói của Obito, làm sao mà anh lại không muốn ở lại đây cơ chứ? Obito đời này đã lớn lên bình an, thầy Minato và Rin, thậm chí cả tộc Uchiha đều còn sống – anh thật sự rất muốn được nhìn thấy khi Obito trở thành Hokage.
Con người đều tham lam, trước khi đến đây rõ ràng anh cho rằng được nhìn thấy một Obito lớn lên mà không mang đau đớn của chiến tranh là đã tốt lắm rồi, đã thỏa mãn rồi. Anh cũng nhìn thấy Obito rồi, thậm chí còn hơn cả những gì anh đã tưởng tượng, anh cùng hắn kề vai chiến đấu, giúp bọn họ kết thúc cuộc chiến này.
Anh vỗn dĩ nên thỏa mãn với những gì mình đã thấy, nhưng anh không thể nào phủ nhận, anh thật sự muốn nhiều hơn thế. Nhưng anh không thể ích kỷ như vậy. Kiếp trước rõ ràng thấy Minato cũng không muốn rời xa Naruto nhưng thầy ấy vẫn ra đi đó thôi…
“Obito, ngoài trừ tớ, cậu vận còn rất nhiều bạn bè, đồng đội không phải sao?” anh gượng ép bản thân cười an ủi Obito “Cậu có Naruto, Sasuke, còn có Rin và thầy Minato mà.”
“Cuộc đời tớ đã kết thúc rồi, mà kết cục ngày hôm nay cũng là một kết thúc tốt đẹp. Cậu phải nhìn về phía trước, bọn họ có thể…”
“Nhưng cậu và những người khác không giống nhau!” Obito hất bàn tay của Kakashi trên mặt mình ra, nước mắt hắn rơi lã chả, hắn không muốn Kakashi chết một lần nữa.
Hắn biết mình không thể cứ muốn gì làm đó, hắn đã lớn rồi, thế mà lại còn giở tính trẻ con ra khóc nhè, nói chuyện làm khó làm dễ người ta.
Nhưng, nhưng đây là cơ hội cuối cùng của hắn đó, lẽ nào hắn lại miễn cưỡng vui cười nói lời từ biệt rồi tự hối hận cả đời sao? Chuyện như vậy kêu Obito tưởng tượng thôi hắn cũng đã thấy tuyệt vọng đến không thể chịu được rồi.
Kakashi rút bàn tay còn đang đông cứng giữa không trung lại, anh đương nhiên biết ‘không giống nhau’ trong lời của Obito là có ý gì.
Cả đời trước, anh là kẻ còn phải sống sót, cho dù có đội bảy và Gai, Kurenai bên cạnh, anh cả đời vẫn chẳng thế thoát khỏi cảm giác tự trách không phải sao?
Là kẻ duy nhất bị bỏ lại phía sau, chỉ có thể trong bóng đêm dài đằng đẵng thầm lặng đau đớn đọc tên họ, còn ai rõ ràng hơn anh chứ?
“Obito à, mười tám năm đã đủ rồi, cậu có thể buôn bỏ được rồi.” anh cứng ngắc nói tiếp.
“Vậy còn cậu? Cậu buôn bỏ được sao? Nếu cậu buôn bỏ được thì tại sao khi có cơ hội bắt đầu tất cả lại từ đầu cậu lại chọn cứu tớ? Thì tại sao…lại đến bên cạnh tớ chứ?”
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Nanh trắng Obito - Sharigan Kakashi [Obikaka | Naruto]
FanficTên gốc: Nanh trắng Obito cùng Sharigan Kakashi Tạm dịch: Nanh Trắng Obito - Sharigan Kakashi Tình trạng truyện gốc: 5/5 - đã hoàn thành. Tình trạng bản edit: 5/5 - đã hoàn thành. Couple: Uchiha Obito x Hatake Kakashi Tác giả: Hiểu Du Edit: Ihnney...