Ôi chao ôi chao(1)

909 121 36
                                    

Tác giả: @ weibo哪一天都很奇妙

Tên gốc: aalow-aalow

Bối cảnh: Hiện đại, tình yêu văn phòng.

--------------------

Tiêu Chiến, một nhân viên văn phòng, gần đây gặp rắc rối mới. Anh thích Vương Nhất Bác, trưởng nhóm của bộ phận kế hoạch bên cạnh.

Trước đây anh luôn vô tư lự, mỗi ngày ở công ty chỉ mong hết giờ để nhanh chóng thu dọn đồ đạc về nhà cùng mèo nhỏ. Nhưng từ khi anh bắt đầu đơn phương thích Vương Nhất Bác, cuộc sống chỉ có hai điểm đột nhiên sinh động và căng thẳng hẳn lên.

Thật ra thích Vương Nhất Bác cũng không phải là vì lý do kinh thiên động địa gì.

Một buổi trưa hai tháng trước, Tiêu Chiến đến phòng trà để hâm nóng hộp cơm, nhưng được thông báo rằng lò vi sóng đã được mang đi để sửa chữa. Khi anh đang buồn rầu cầm hộp cơm, tình cờ Vương Nhất Bác cũng từ phòng bên cạnh bước vào phòng trà. Cậu nhìn nhìn vị trí ban đầu của lò vi sóng, lại nhìn nhìn hộp cơm trên tay Tiêu Chiến, cuối cùng đưa miếng sandwich trong tay cho anh, sau đó lạnh lùng xoay người rời đi. Toàn bộ quá trình, hai người thậm chí một câu giao lưu cũng không có.

Nhưng Tiêu Chiến lại cầm miếng sandwich mà ngây ngốc đứng trong phòng trà một hồi lâu. Cũng không hiểu vì sao, từ khoảnh khắc đó lại bắt đầu yêu thầm.

Yêu thầm cũng không phải là một sự kiện đẹp đẽ gì, đặc biệt là nó phát sinh ở văn phòng. Cảm xúc của Tiêu Chiến lại rất sâu đậm.

Vốn dĩ mỗi ngày anh đều có thể vui vẻ chạy tới chạy lui khắp tầng lầu, hoặc ngồi xổm trong phòng trà chơi game cả buổi trưa, thậm chí còn có thể đổi đồ ăn vặt để lén lút ngủ trong văn phòng của một đồng nghiệp khác.

Nhưng bây giờ thì không được. Từ lúc anh nhận ra rằng Vương Nhất Bác có thể mở cửa văn phòng đối diện bất cứ lúc nào, mỗi ngày anh đều ngồi nghiêm chỉnh, tay luôn đặt trên bàn phím giả vờ gõ gõ, thời thời khắc khắc xây dựng hình ảnh của một nhân viên văn phòng thật thà chăm chỉ.

Có vài lần anh thật sự nhìn thấy Vương Nhất Bác từ văn phòng đối diện bước nhanh qua, hầu như lần nào cũng có vài nhân viên đi sau, mỗi người đều cầm một xấp giấy tờ hoặc vài tập tài liệu, vừa đi vừa thảo luận, giống như đang quay một bộ phim chức nghiệp nào đó của HBO.

Nhưng mà Tiêu Chiến biết bọn họ không phải đang quay phim, đây là trạng thái công tác bình thường của bộ phận kế hoạch. Cho nên mỗi lần như vậy, anh đều tự biết xấu hổ ngừng động tác giả trong tay lại, nhìn bóng lưng tuấn mỹ kia mà thở dài.

Cuối cùng, khi Vương Nhất Bác đi ra khỏi văn phòng lần nữa, đến ánh mắt cũng không liếc qua bộ phận thị trường, Tiêu Chiến mới nhớ ra một vấn đề nghiêm trọng: Có thể Vương Nhất Bác không nhớ chuyện gì đã xảy ra ngày hôm đó.

Cũng có thể nói một cách thẳng thắn, cậu có thể không nhớ rõ Tiêu Chiến là ai.

Người của bộ phận kế hoạch đều giàu có, tuỳ tiện tặng một cái bánh sandwich cũng chẳng để trong lòng. Khi Tiêu Chiến ý thức được chuyện này, anh bất lực gục đầu xuống bàn phím, cảm thấy chính mình ngày nào cũng căng thẳng như vậy thì thật là ngu ngốc.

ĐOẢN BJYXNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ