Bình yên nơi anh

175 31 0
                                    

Một lúc nào đó, Mikey thấy rằng cuộc sống vinh hoa hiện tại thật ngột ngạt, quanh năm đối mặt với bốn bức tường, bước chân ra ngoài lại đối diện với khung cảnh quen thuộc nhìn từ ngày này qua tháng nọ. Có lúc Mikey muốn bỏ đi khỏi nơi lòng son này để tìm cho mình một nơi yên bình mà bản thân cậu thuộc về

Không phải cuộc sống phồn hoa, quanh năm có người hầu cận. Đơn giản là cuộc sống bình dị, rời khỏi nhà liền thấy khung cảnh khác bình yên. Nó đơn giản, vất vả nhưng đỡ hơn cuộc sống hiện tại

Là nơi mà người ngoài không gọi cậu là " tiểu thiếu gia " hay " em trai lãnh chúa ", nó xa hoa quá và không hợp với cậu

" Để Manjirou gả đi, tránh bọn tướng quân kia vùng dậy "

Shinichirou quyết định sẽ để Mikey đi hòa thân. Hôn sự sẽ diễn ra vào rầm 15 tháng sau. Và Mikey không có quyền từ chối bởi vì đây là sự sống còn của gia tộc Sano và người dân trong vùng này

Nếu như vùng Kanto này mà sụp đổ thì tiếp theo chính là vùng Kansai. Shinichirou nhất quyết để Mikey đi làm vật hòa thân, dẹp yên ý nghĩ nổi loạn của bọn phản phúc!

Mikey biết rõ, so với em trai thì đất nước quan trọng hơn. Shinichirou ưu tiên nước nhà là đúng, cậu không trách anh, một chút cũng không. Chỉ là... Không cam tâm một chút, rồi lại cảm thấy vui khi sắp được rời khỏi nơi em đang thấy nhàm chán này

Shinichirou sợ nếu vùng đất này rơi vào tay kẻ khác, lãnh chúa tàn ác sẽ khiến dân chúng lầm than. Một vị lãnh chúa tốt sẽ quyết định hy sinh tất cả để đổi lại bình yên cho dân chúng

Mikey nghĩ rằng bây giờ bản thân có muốn cũng sẽ không còn cơ hội để thoát khỏi lòng son này nữa. Cái cuộc sống bình yên chỉ là viễn tưởng, sẽ không có kết quả nào tốt đẹp cả

" Suy nghĩ lung tung gì đấy? Mực rơi xuống hỏng giấy mất rồi "

Gia sư cầm quạt gõ lên đầu Mikey, cậu nhìn hắn rồi đổi giấy khác nhưng vẫn là không có tâm trạng để viết

" Nghĩ về chuyện hòa thân à? "

Mikey gật đầu. " Em không muốn một chút nào cả, nhưng đó là bổn phận, Shinichirou đã nói thế "

" Đồ ngốc! " Hắn lại dùng quạt gõ lên trán Mikey. Cậu né sang nhìn chằm chằm vào hắn rồi nghe hắn bắt đầu luyên thuyên

" Đó không phải là bổn phận mà là áp đặt. Vốn dĩ hạnh phúc của bản thân là phải tự bản thân mình nắm bắt "

Thì sao chứ? Dù là áp đặt hay bổn phận gì thì Mikey cũng không có quyền mà từ chối. Nhưng nếu như có thể... Hãy cho cậu được nhìn thấy thế giới bên ngoài một lần sau đó cậu sẽ cam tâm tình nguyện bị nhốt trong lòng son này cả đời

" Nếu như em gả cho ta thì tốt rồi. Ta có đủ điều kiện mà em mong muốn có được từ xưa đến nay. Chỉ tiếc... "

" Gả cho ngài? Ngài có thể giúp em ra khỏi đây? Có thể cho em cuộc sống bình yên không? "

Hắn ôm má Mikey, cậu nhìn chằm chằm vào mắt hắn rồi nhận cái gật đầu chắc nịch từ hắn. Mikey vui sướng trong lòng, mỉm cười thật tươi đáp rằng " Em nguyện ý "

[ Đoản - Wakami ] Kim DãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ