** Đây sẽ là longfic thứ hai của tớ. Văn phong vẫn còn dở nên mọi người cứ góp ý nhiệt tình nha**
----------------------------------------------------------
Đứng trước mặt hắn lúc này là một cậu con trai thấp hơn hắn một cái đầu, mái tóc hạt dẻ bồng bềnh, khuôn mặt lộ rõ nét đáng yêu của tuổi mới lớn. Bất quá cậu 17 tuổi là cùng. Hắn thầm nghĩ. Dáng dấp thế kia thì làm việc cho hắn kiểu gì đây? Anh quản lí cũng thật biết đùa, tự nhiên mở đợt tuyển vệ sĩ làm gì khiến hắn cảm thấy khó chịu, chưa kể đến chuyện được mấy em fan cuồng nhào vào cưỡng ôm. Cậu nhóc này liệu quản nổi lũ fan cuồng đó chứ. Càng nghĩ hắn càng thêm nghi vấn. Với lại đâu phải thân thủ hắn yếu kém mà không tự bảo vệ được mình, thời trung học hắn từng đoạt đai đen karatedo và là côn đồ đó.
Là côn đồ đó.
Hắn chính là không muốn lúc nào cũng có một cái bóng kè kè phía sau. Thật là mất hứng. Chung quy lại cũng chỉ là làm màu, làm màu thôi. Sợ người khác không biết hắn nổi tiếng sao?
- Quản lí Kim, anh không đùa tôi chứ?
Hắn trợn hai mắt lên nhìn ông anh quản lí đã theo hắn suốt mấy năm qua như để đính chính lại chuyện này không phải chuyện đùa.
- Đây là Yoseob. Từ giờ sẽ là vệ sĩ của cậu, Junhyung à ! Cậu cũng biết một mình tôi không đủ sức chống chọi với đám phóng viên và hàng tá fan cuồng của cậu mà.
Quản lí Kim nhún vai đẩy Yoseob lên phía trước coi như là lời giới thiệu. Yoseob với anh cũng được gọi là có quen biết, cô bạn thân của cậu sắp bước vào lễ đường cùng anh rồi. Nhờ cậu mà anh cũng mới quen được cô bạn gái tốt như Hani. Cậu nhóc này đang thất nghiệp đúng lúc lại nhờ vả anh tìm cho một công việc. Được biết nhóc này cũng biết võ nên vui vẻ cho cậu đảm nhận chức vụ vệ sĩ cho Junhyung. Trông cậu như vậy thôi chứ thực ra không dễ bắt nạt đâu, với lại để cậu canh chừng Junhyung cũng tốt, cho hắn bớt cái thói kiêu ngạo của mình đi.
Trước mặt, Junhyung đang làm ra vẻ rất khó chịu, vệ sĩ thì vệ sĩ nhưng ít ra cũng phải chọn người nào có tướng một chút chứ.
- Anh xem đi, một thằng nhóc có mười mấy tuổi thì vệ sĩ cái quái gì.
- Tôi 21 tuổi rồi.
Yoseob thật sự không hài lòng với thái độ của hắn một chút nào. Đúng là người nổi tiếng có khác, chả coi ai ra gì. Làm vệ sĩ cho anh chắc tôi khổ rồi.
- 21. Cậu . 21. Tuổi. Đừng giỡn mặt với tôi.
Hắn đưa ngón trỏ ấn đầu cậu về phía sau, vẻ mặt khinh thường hiện rõ trên mặt hắn. Mới tí tuổi đầu dám cả gan ăn nói cộc lốc với hắn, lại còn dám nhận mình qua tuổi thiếu niên. Có ma mới tin.
- E hèm. Sau này nhờ vả cậu nhiều rồi, Yoseob. Cứ quyết định vậy nha.
Quản lí Kim vỗ vai cậu rồi nở một nụ cười không thể nào tươi hơn, xong anh xách đồ ra về để mặc hắn với đống vạch đen trên mặt.
Trong nhà chỉ còn lại cậu và hắn, Yoseob mím môi không nói gì nhanh chóng thu xếp đồ đạc của mình vào phòng. Hắn ở trên lầu, còn phòng của cậu ở cuối tầng một. Căn phòng thiết kế nhỏ hẹp cuối dãy cũng đủ để cậu cảm thấy thoải mái, dù sao mình cũng chỉ là một vệ sĩ quèn, cậu không đòi hỏi gì hơn. Chưa bày biện đồ đạc xong, cậu đã thấy hắn đứng lù lù ngay phía sau.
