Phần 4 - hồi 6

719 55 2
                                    

"Minh Hạo, Minh Hạo!".

Giọng nữ quen thuộc không ngừng gọi tên anh.

Minh Hạo chậm rãi mở mắt, Khiết Giản mỉm cười nhẹ nhõm khi thấy anh tỉnh lại.

Minh Hạo ngồi dậy quan sát tình hình, cả hai đang bị nhốt trong một kết giới, ở nơi nào đó trong khu rừng, Minh Hạo nhớ rõ lúc anh cùng Khiết Giản đuổi theo Dae vào ban đêm nhưng giờ trời đã sáng, tiếng chim hót líu lo không ngừng vang lên trong khu rừng cùng ánh nắng xuyên qua từng nhánh cây trong rừng.

Khiết Giản chạm tay vào kết giới, kết giới trong suốt như lớp màn bong bóng nước nhưng lại rất dày.

Minh Hạo lẩm bẩm thần chú trong miệng, Kiếm Cổ Thần xuất hiện, phóng như một mũi tên đâm vào kết giới ngay lập tức kết giới tan biến. Minh Hạo đứng dậy, thu Kiếm Cổ Thần về, tay cầm kiếm đặt ra sau lưng.

"Đi thôi".

Ngoảnh đầu lại nói với Khiết Giản rồi chậm rãi rời đi.

Nhìn bóng lưng Minh Hạo đang rời đi, cô nhớ lại hình ảnh nam nhân mặc trường bào đen tuyền luyện kiếm trong rừng trúc, Khiết Giản cụp mắt đuổi theo.

...

Từ sau giấc mộng của Kiếm Cổ Thần trở về, Minh Hạo ngày đêm chăm chỉ luyện tập và cố gắng thức tỉnh các chiêu thức mới của bản thân hơn vì anh cảm thấy không kịp nữa rồi Hồng Hoang Chi Cực sắp mở ra rồi. Cũng từ hôm đó, Khiết Giản không còn bám lấy Minh Hạo như trước nữa, mà ngoan ngoãn trở về nước Lưỡng Nghi.

Điều gì đến cũng sẽ đến, chỉ là nó đến nhanh đến mức Minh Hạo cũng không ngờ. Bầu trời trong xanh của Tứ Châu thoáng chốc chỉ còn những áng mây u ám che khuất ánh sáng mặt trời, ma khí nồng đượm trên bầu trời, duy chỉ có vầng trăng máu mang vẻ đẹp yêu mị nhưng đầy đáng sợ kia tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo cùng điềm báo chết chóc sắp đến vẫn đứng yên bất kể ngày đêm. Khắp nơi đều nghe tiếng quạ, cả Hoàng Thành phồn vinh của 4 nước trong Tứ Châu hoa lệ ngày nào, bấy giờ đều là tiếng quạ kêu khiến lòng dân sợ hãi. Con dân Tứ Châu đều đổ xô về nước Thái Âm. Hàng trăm vạn người quỳ trước cửa cung của nước Thái Âm cầu xin Minh Hạo xuất hiện cứu họ.

Đối với tình hình này Hoàng Hậu và Hoàng Thượng lo lắng vô cùng khi Thái Âm hiện giờ là niềm hy vọng của cả Tứ Châu. Trước giờ họ đều biết từ khi Minh Hạo chào đời, Thái Âm đã trở thành trung tâm của Tứ Châu nhưng ngay lúc này đây, họ cảm nhận rõ nhất về tầm quan trọng của Thái Âm, rõ hơn là trọng trách của Minh Hạo.

"Sao rồi?"

Hộ vệ thân cận của Minh Hạo đi vào Thái Hòa Điện, Hoàng Thượng không kìm lòng được mà vội vã đi lại hỏi Quân Dạ.

"Thái Tử điện hả vẫn còn bế quan chưa ra".

"Hoàng Hậu như thế nào rồi?"

"Bẩm, Hoàng Hậu hôm nay vẫn bỏ bữa, không ăn chút gì, chỉ miệt mài chép kinh".

Hoàng Thượng thở dài "nàng ấy biết sắp mất hoàng nhi duy nhất nên không có tâm trạng. Từ Minh Hạo, đứa bé ấy từ khi sinh ra đã mang trọng trách lớn lao trên vai, cả ta và nàng ấy đều biết đến một ngày sẽ mất đi đứa trẻ này nên mười bảy năm qua ta và nàng ấy luôn dành hết tình yêu thương và điều tốt đẹp nhất cho nó."

SEVENTEEN Ở MỘT VŨ TRỤ KHÁCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ