05

75 8 0
                                    

00:00

Trơ mảnh đất cằn. Khi vũng thăm thẳm âm thầm bỗng nghênh ngang dội lên đầu vầng trăng sáng vằng vặc, sắc lạnh như đá, liệu có vương: Một sự sống - Một chuyển động trong cái nhìn thiếu khuyết níu kéo mặn mà giữa trời khuya rùng rợn, ma quái? Mất cảm giác là những gì Ray cố rặn để miêu tả. Ý em, Ray trông khác pho tượng ở điểm nào kia chứ. Ơ, Ray đang thực sự suy nghĩ à? Hoàn toàn mơ hồ. Hàng tấn chấm nhỏ khác nhập nhèm nhiễu loạn từ lỗ đen em vô tâm chú ý được bao bọc nhờ màn ảnh tuyền như mực liên hồi nối đuôi nhau thành dải màu sặc sỡ dằng dặc trực tiếp cắt xẻ thông tin qua tiếp nhận thị giác lên tầm vĩ mô hơn. Trong đó, não bộ xử lí linh hoạt toàn bộ các giác quan thứ yếu hoạt động trạng thái cực tiểu hòng nhanh chóng đưa ký ức chảy trôi theo tích tắc dồn về thuỳ đỉnh mã hoá chuỗi dữ liệu. Ngoại trừ tiềm thức dựa vào bản năng sinh ra là thiên tài, Ray chia hiện thực cốt lõi và tinh thần vô biên làm hai luồng rạch ròi, sau đấy đứng ngoài ranh giới vô tri thưởng thức. Âm dương khó lường hệt lòng người khó đoán, cảnh vật mịt mờ hoang dã đánh lừa trí thông minh cho em phán đoán dựa trên hình thức "lặng."

00:30

Đổi tư thế thực hiện hoá ý tưởng kết hợp bản thể. Nằm xuống thảm cỏ khô quắt nhạt nhòa gió phơi sương, dường như việc trải qua cú sốc khiến ta dần dà mù loà trong cõi ánh sáng vĩnh cửu bừng rộ bi ai? Ai khăng khăng giữ chặt. Lằn tơ "nơi tìm kiếm đức tin" vằn vện, bức bối mãi bủa vây nhưng tế bào cứ trầm ngâm, phờ phạc, Ray mặc kệ mọi diễn biến đảo lộn phát sinh với bản thân, bây giờ, lúc tim sâu trồi lên dưới miền sỏi cát cằn cỗi, thấm nhuần vị muối mằn mặn của xương xẩu, tuỷ máu hằng năm khổ đau đay nghiến, Ray không kìm nổi cơn vũ bão trong veo, ngang ngược. Cuộc đời này quá đỗi bần cùng, Ray bèn bất đắc dĩ thật thà, cho bức sóng kết nối linh hồn ngập tràn tiếng giằng xé nghiệt ngã, lao xao dẫu ký ức phủ lấp mù mịt, phong phanh, em vẫn biết, Ray, ấm áp từng lăn trên xác thịt mềm mại chẳng giả dối, quyện vào khoảnh khắc trăng treo cổ, cổ treo chân, nhẹ tênh bước mươi lối trĩu nặng. Có tảng đá rơi thẳng trên thây xác ấy, người bổ sung người. Lại ngả lưng trên giấc mộng tóc xanh, miệng nuốt chửng nhành lá tươi sẵn tự bao lâu.

03:00

Đúng.

03:30

May mắn, Ray chưa gục. Tốt. Luồng âm thanh ảo vọng váng óc. Dầu đêm ngày phân ly, mặt trăng mặt trời chia lìa trăm ngả, họ, nhất quyết giữ tỉnh táo, vượt lên bất cứ sinh vật tiến hoá đặc biệt, nguyên sơ - Không ngơi nhăm nhe, chừng chực rình rập. Họ, phải cố cưỡng vì em, nghi thức hoà nhập dang dở, cả thế giới, đã thì thầm. Nhưng bỏ mẹ những cơn buồn ngủ kéo dài chốc chốc vô duyên ập tới tựa như lốc xoáy, xáo trộn trí lực đôi bên hao tổn, rã rời. Và tầng áp thấp đâu kém cạnh thẩm thấu, râm ran mụ mị em, choáng ngợp em trước mớ điên loạn trùng trùng điệp điệp cuộn lồng phổi của vật chủ sở hữu. Và Ray không thể chịu đựng khi đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đứng đẫn đờ giữa bầu không hoang vu, và nắm thuốc vô dụng khi kiên nhẫn dừng hẳn cho hình người làm lại, tràn trề nguồn thông tin khổng lồ, Ray liền trợn trạo. Đó là tin xấu. Cơ thể đạt giới hạn. Em chưa chuẩn bị kỹ càng tâm lí, Ray hành động theo bẩm sinh, thật tồi tệ vào khoảnh khắc em ép người căng thẳng di chuyển. Quả nhiên, nó tạo lỗ hổng thoáng em ngột ngạt lỡ làng rò rỉ hồi ức, nắm bắt thời cơ xâm nhập. Em không hề nhận thấy móng tay kẻ quá mức áp lực, tự cạy cào nhằm nguôi ngoai. Không hề để ý nỗi mất mát là rộng lớn, đương sự giả vờ chẳng vướng bận. Rằng em cũng thế, luôn là tên vội vàng (chuyện liên quan đến ai), chút một chút một.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: May 15, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Norman x Ray] Rực sáng hai thế giớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ