#1

3K 120 3
                                    

Choi Wooje có vấn đề về việc kiểm soát cơn nóng giận của bản thân. mà chẳng có một ai hay kể cả bản thân em quan tâm đến điều đó.

"câm mồm lại đi. đau hết cả đầu." Wooje nhíu đôi chân mày lại, đang giờ ra chơi mà vì sao em lại phải im mồm chứ.

"tao biết chỗ này có gà rán ngon lắm. cuối giờ mình đi ra chỗ đấy đi." Wooje không quan tâm. mồm em thậm chí còn nói to hơn.

"mày không nói. thì không ai bảo mày câm đâu." thằng đang nằm ngủ trong góc đứng dậy. ánh mắt nó giận dữ nhìn về phía Wooje. mấy đứa xung quanh em rụt cổ lại, im lặng không dám nói gì.

"nhưng nếu mày cứ ngủ như thế tao sẽ báo cho nhà trường rằng mày tắc thở rồi đó." Wooje trừng mắt lại nhìn nó.

đây là lần thứ 3 Wooje phải chuyển trường vì lí do cố ý gây mất đoàn kết, mất trật tự trong khuôn viên trường rồi. không phải do em, đều là do bọn kia dở cái tính hổ báo cáo chồn ra với em thôi mà. là một người trời đất không sợ, em nhìn thẳng mặt chúng nó mà gào lên. "tao đéo sợ bố con thằng nào hết."

phần đa các cuộc ẩu đả đều là Wooje thắng. em sẽ dọn sạch sẽ gọn gàng, chỉ là nếu đụng phải bọn có cơ thì hơi khó mà thôi. sự kiện đầu tiên khiến em bị đuổi khỏi trường là vào năm cuối cấp 2. cũng là vô tình thôi, Wooje đang trên đường đi học về thì gặp một lũ bắt nạt đang vây đánh một thằng con trai. em đã có ý cản lại bọn bắt nạt nhưng đến một câu cảm ơn từ thằng kia em đã không được nghe, còn được khuyến mai một xuất chuyển trường. sau lần đó em cay đắng lắm, cũng từ đó về sau Wooje không dám can thiệp vào chuyện người khác nữa luôn.

"sao mà con hồ đồ quá vậy?" mẹ Choi ngồi ở ghế phụ nhìn thằng con trời đánh của mình qua chiếc gương.

"con xin lỗi." Wooje không nói gì nhiều, chỉ nhả một câu xin lỗi coi như cho có lệ.

"bố mẹ sau một thời gian bàn bạc đã đưa một quyết định, tất cả chỉ là muốn tốt cho con nhất. con sẽ đi lên Seoul để ở với một người họ hàng xa của mẹ. bố tin rằng con sẽ học được chút ít từ cậu ấy." bố Choi trầm ngâm một lúc rồi ông lại nói tiếp. "Wooyu à, con cũng sắp thi rồi. cố gắng sang trường mới đừng gây hoạ nữa. có được không?"

"dạ con biết rồi." Wooje đặt tay lên cửa xe, em chống cằm vào tay. nhìn khung cảnh bên ngoài, bầu trời trên cao đầy ánh sao sáng. em buồn bã. sắp phải rời khỏi nơi này rồi, em thật sự không nỡ. nhưng em phải lên Seoul, phải ở với một người cậu mà thậm chí em mới nhìn mặt đúng một lần. Wooje không lo lắng, em chỉ cảm thấy chán nản mà thôi.

"Wooyu à. đến giờ rồi." mẹ mở cửa nói với Wooje. từ giờ em phải tạm biệt căn phòng chất chứa kỉ niệm này rồi. hẹn ngày nào đó không xa em sẽ quay trở lại.

Wooje đi xuống nhà, người cậu kia đã đến.

"chào bố mẹ đi nhóc."

"con xin phép đi ạ."

ngồi trên xe hai người không nói với nhau câu nào, Wooje chỉ thở dài liên tục. người kia mãi sau mới lên tiếng.

"không biết em có còn nhớ anh hay không. chúng ta đã gặp nhau một vài lần." Wooje không hề biết là đã gặp người này một vài lần, tất cả những kí ức của cậu về người cậu này chỉ là lần gặp duy nhất vào lúc anh ta đến chơi vào hai năm trước. "không cần thiết phải gọi anh là cậu đâu. chúng ta cũng không phải họ hàng gần gì. cứ gọi là anh Jaehyeon là được."

[On2eus] vấn đề kiểm soát cơn nóng giận.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ