Trong phòng yên tĩnh đến bất ngờ, Bạch Ngư thậm chí có thể nghe thấy Phó Thanh Thành giận đến mức hai hàm răng va chạm vào nhau.
Anh bị Phó Thanh Thành ném ở trên giường, một bàn tay chống ở sau lưng nâng nửa người trên dậy, một bộ dáng cây ngay không sợ chết đứng.
“Nói chuyện!” Phó Thanh Thành đem cà vạt kéo xuống nắm ở trong tay, gân xanh trên tay nổi lên ngăn không được sự run rẩy. Một lúc lâu vẫn không nghe được câu trả lời của Bạch Ngư, hắn bóp chặt sau cổ của Bạch Ngư đem anh nâng lên, “Câm rồi?”
Hắn rất ít khi cùng Bạch Ngư lớn tiếng như vậy, Bạch Ngư bị hắn dọa tới mức thân thể run rẩy, vặn vẹo cái cổ, muốn tránh khỏi trói buộc của hắn.
Thuốc tránh thai đặt ở một bên tủ đầu giường, Phó Thanh Thành nhìn anh kháng cự đến lợi hại, dứt khoát buông lỏng tay, quay người đem lọ thuốc ném xuống trên người anh.
“Em hỏi anh đây là từ chỗ nào có?!”
Lọ thuốc rơi xuống cánh tay của Bạch Ngư, anh được Phó Thanh Thành dưỡng đến vô cùng tốt, làn da non mịn, lập tức liền đỏ một mảng. ..
“ Từ chỗ nào có?” Bạch Ngư ngồi dậy, Phó Thanh Thành đang đứng trước mặt anh, anh chỉ có thể ngẩng đầu nhìn Phó Thanh Thành, “Tôi tự mình mua.”
Trong phòng vang lên thanh âm “răng rắc”, là Phó Thanh Thành giận đến muốn nổ tung. ..
“Anh nói lại lần nữa từ chỗ nào mà có, em cho anh một cơ hội cuối cùng!” Phó Thanh Thành nhắm mắt lại, hô hấp trở nên nghiêm trọng.
Bạch Ngư không lên tiếng, lắc lắc chân, Phó Thanh Thành đơn giản là muốn nghe anh nói thuốc là người khác mua cho, hắn vẫn tin tưởng anh sẽ sinh con cho hắn.
Nhưng Bạch Ngư càng không như ý muốn của hắn.
“Dù cậu có hỏi bao nhiêu lần đi nữa, thì thuốc vẫn là tôi tự mình mua.” Bạch Ngư nhướng mày nhìn hắn.
“Bạch Ngư!” Phó Thanh Thành đè lại bờ vai của anh, đem anh đè ở trên giường, đôi môi run rẩy, “Vì cái gì?”
Hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Bởi vì tôi không nghĩ sẽ sinh con cho cậu!”
Bạch Ngư trực tiếp trả lời.
Kỳ thật đáp án là cái gì Phó Thanh Thành không cần nghĩ cũng biết, nhưng chính miệng Bạch Ngư nói ra lại khiến hắn cảm thấy không giống nhau.
Phó Thanh Thành muốn phủ đòn cảnh cáo, đột nhiên đứng dậy, đem Bạch Ngư từ trên giường kéo tới, ôm anh tới trước ảnh chụp của Phó Bách Ngâm.
Trên ảnh chụp, Phó Bách Ngâm mở miệng cười khẽ, ánh mặt trời đánh tới, toàn thân y đều bừng sáng lên.
Phó Thanh Thành cười lớn, ôm chặt Bạch Ngư, đem đầu của anh ấn tới trên ảnh chụp của Phó Bách Ngâm: “Không nghĩ sinh con cho em, nhưng lại nghĩ sinh con cho hắn sao?”
Bạch Ngư trầm mặc không nói, mắt liếc Phó Thanh Thành một cái.
Anh là người rất dễ khóc, một bên khóc một bên phản kháng, lại không biết như vậy sẽ khiến Phó Thanh Thành càng thêm hưng phấn.
![](https://img.wattpad.com/cover/341559787-288-k783067.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/edit] Hôn Nhân Chiếm Đoạt
RomanceTên truyện: Hôn Nhân Chiếm Đoạt Tác giả: Mạc Tiên Trà Tình trạng: Hoàn thành Biên tập/ Chỉnh sửa: Bella Thể loại: ABO, Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Niên hạ , Sinh con , Ngược luyến , Chủ thụ , Nhẹ nhàng _______ Phó Thanh Thàn...