Từ ngày ở phòng Tổng giám đốc gặp Tả Hữu Nam, hai tuần sau Hàn Phỉ Vũ hoàn toàn mất tin tức của Tả Hữu Nam.
Cho dù cô làm ở "Thần Thoại", nhưng cô chỉ là một nhân viên nho nhỏ, đâu thể nào biết được hành tung của tổng giám đốc.
Anh không tìm cô, cô liền không thể nhìn thấy anh.
Nhân viên Thần Thoại tận mắt thấy Tả Hữu Nam sai người đến tìm Hàn Phỉ Vũ, mới đầu còn đàm luận chuyện này, nhưng một thời gian thấy Tả Hữu Nam hoàn toàn không có động tĩnh khác, đoàn người liền đem sự kiện kia thành một chuyện ngoài ý muốn.
Cuộc sống Hàn Phỉ Vũ lần nữa trở về bình thường.
Vậy mà, đây chẳng qua là ngoài mặt.
Cô rất rõ ràng, cuộc sống của cô, lòng của cô không thể nào bình tĩnh giống như trước, bởi vì cô biết người đàn ông Tả Hữu Nam này.
Em - nhất định sẽ trở thành người phụ nữ của anh.
Cái loại nói đùa đó, nhất định anh đã nói qua với vô số phụ nữ, không nên để ý. . . . . .
Hàn Phỉ Vũ không ngừng tự nói với mình không cần quan tâm Tả Hữu Nam, nhưng cô càng nghĩ như vậy, hình ảnh Tả Hữu Nam trong đầu cô càng rõ ràng.
Không cần nghĩ!
Vẫn ám thị suy nghĩ trong đầu, hoàn toàn không nhận thấy các đồng nghiệp bốn phía dần dần xôn xao .
Cho đến khi một người bỗng chốc cầm tay cô, cô mới thanh tỉnh lại! Ngẩng đầu nhìn lên -
Là Tả Hữu Nam!
"Đi theo anh." Một bên anh cầm tay Hàn Phỉ Vũ, đem cô từ trên chỗ ngồi kéo lên, vừa ra lệnh như đương nhiên.
"Cái . . . . . ." Hàn Phỉ Vũ còn không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có thể mở to hai mắt nhìn Tả Hữu Nam đột nhiên chạy đến .
Tả Hữu Nam chưa trả lời Hàn Phỉ Vũ, đã dám kéo cô ra cửa phòng nhân sự.
"Tả tổng giám đốc, anh đưa tôi đi đâu?" Hàn Phỉ Vũ bị Tả Hữu Nam kéo đến bãi đậu xe thì thần chí mới hoàn toàn hồi phục lại, cô lập tức hỏi.
"Lên xe."
Tả Hữu Nam không trả lời cô, anh mở cửa ghế lái phụ, đem cô vẫn còn mù sương nhét vào bên trong.
"Tả tổng giám đốc. . . . . ."