Tin tức Hàn Phỉ Vũ bị đuổi việc lập tức truyền khắp toà nhà Thần Thoại.
Mọi người đối với việc Hàn Phỉ Vũ đột nhiên làm thư ký của Tả Hữu Nam nghị luận ầm ĩ, mà cô ở bên cạnh Tả Hữu Nam hơn một tháng càng thêm phá vỡ quy tắc trò chơi trước giờ của Tả Hữu Nam, chuyện này càng làm nhân viên Thần Thoại kinh ngạc không thôi.
Có người cho là Tả Hữu Nam yêu Hàn Phỉ Vũ, cho nên mới làm nhiều chuyện liên tiếp như vậy, vậy mà, Hàn Phỉ Vũ lại đột nhiên bị sa thải!
Chẳng lẽ tổng giám đốc chỉ là một lúc ý loạn tình mê, hiện tại thích thú qua đi, liền không chút lưu luyến ném cô ra sau?
Căn cứ tính cách vô tình của Tả Hữu Nam, điều này giống như tác ôhng làm việc của anh, cho nên nhân viên Thần Thoại liền nhận định, Tả Hữu Nam từ đầu đến cuối chỉ đùa bỡn Hàn Phỉ Vũ mà thôi.
Hàn Phỉ Vũ vội vã thu thập đồ đạc, rời khỏi phòng thư ký.
Cô đi thang máy dành cho nhân viên bình thường, dọc đường đi không ít người chỉ chỉ chõ chõ cô.
"Ah? Đây không phải là Hàn Phỉ Vũ sao?"
Trưởng phòng nhân sự - Trần Nguyệt Kỳ vừa tiến vào thang máy, thấy Hàn Phỉ Vũ, liền nâng lên nụ cười giễu cợt.
"Ưm hừm, Hàn đại tiểu thư muốn đi sao?"
Hàn Phỉ Vũ thẩn thờ, cô bây giờ không có tâm tình nói chuyện với Trần Nguyệt Kỳ.
"Cô đã từng nghe chuyện cổ tích chưa? Cô bé lọ lem cuối cùng không phải cùng hoàng tử sông hạnh phúc vui vẻ sao? Chỉ là, truyện cổ tích này dường như không ứng nghiệm! Ít nhất là trên người cô."
Trần Nguyệt Kỳ không vì Hàn Phỉ Vũ lạnh lùng mà ngừng công kích, ngược lại tiếp tục nói không ngừng.
"Ma Tước giống Phượng Hoàng chỉ là huyễn hoặc, Ma Tước thủy chung vẫn là Ma Tước, không thể nào biến thành Phượng Hoàng , nằm mộng còn có thể, trên thực tế cũng đừng nghĩ đến! Ha ha ha. . . . . ."
Hàn Phỉ Vũ ngay cả con mắt nhìn Trần Nguyệt Kỳ một cái cũng không có, giống như không nghe thấy Trần Nguyệt Kỳ nói.
Khi thang máy tới đại sảnh lầu một thì Hàn Phỉ Vũ liền đi ra ngoài.
"Thần Thoại không phải nơi cô nên tới! Nhanh trở về nông thôn đi! Nữ Ma Tước!" Trần Nguyệt Kỳ ở sau lưng Hàn Phỉ Vũ lớn tiếng nói.
Hàn Phỉ Vũ đã sớm mất đi cảm giác, không hề đem lời nói Trần Nguyệt kỳ để ở trong lòng, bởi vì, lòng của cô sớm đã bị Tả Hữu Nam làm tổn thương rồi.