4.

155 21 25
                                    

  Tiếng banjo cất lên não nề từ trong nhà kho đang tắm trong màn đêm đen sì, và một tấm voan mỏng may từ sương và khói lò lửa quấn quít bên những nhánh hoa tím nhờ nhờ trên thân cây xô thơm mọc thành cụm phía sau ván gỗ ép đã tróc mất lớp sơn đỏ quạch. Steve nghêu ngao hát. Dây đàn cũ kỹ chậm chạp rung lên theo những đầu ngón tay chai cứng lên như đinh sắt, một giai điệu ảo não nhảy múa trên những dải sắt dài cán mỏng. Nàng bò cái Stacy trệu trạo nhai cỏ, đôi mi lấm tấm bùn cụp hẳn xuống, nàng ta hẳn đã buồn ngủ lắm. Steve trải thêm rơm bên dưới chuồng bò cho êm, rồi lặng lẽ đi ra ngoài. Mùi hơi nước lẩn quẩn trong bầu không khí ngai ngái uể oải. Bước chân anh nặng trĩu, lê lết vào bên trong nhà. Chiếc cối xay gió kêu kẽo kẹt, chậm chạp quay từng vòng, tấm sắt gỉ sét nặng trịch đã đổ sập xuống mặt cỏ úa vàng. Mùi cỏ úa, lại một lần nữa. Steve thoáng xao động. Mùi cỏ nơi này luôn làm anh thấy kỳ lạ. Ánh đèn dầu nhập nhoạng trong bóng tối, tách ra khỏi tầng ánh sáng vàng nóng ấm từ cửa căn nhà lớn, tiệp với lọn tóc rũ ngang vai của người đang tiến chầm chậm về phía Steve. Kai thở dài, nhìn anh mông lung. Lần đầu, cả hai đối diện với nhau, sau suốt những tháng dài nhưng cụt lủn trên lưng ngựa, mà cả hai gương mặt, mỗi cái hướng đi một nơi. 

    - Chú. - Kai gọi nhỏ. Bàn tay đẹp đặt lên mu bàn tay anh. - Vào trong thôi. Cha mẹ và bà Holly đã dùng bữa xong từ lâu rồi.  

    - Cậu không ăn tối sao. - Steve cũng đáp, không nhìn thẳng Kai, chút phức tạp nhảy lên trong lồng ngực đang dần được lấp kín bởi mùi cỏ dưới chân. Những cuộc đối thoại khó hiểu cứ lặp lại mãi giữa hai người. Chút khó chịu dấn lên trong cổ Steve. Anh nhanh chóng đi sang một bên để trở vào trong nhà, mặc kệ cậu chàng đẹp đẽ đang vội vã đuổi theo với ánh lửa mập mờ đến chán chường phía sau. Chiếc giá nến đặt giữa bàn ăn trong bếp thắp leo lét. Cây sáp đùng đục chảy xuống mặt đĩa đồng, nóng rẫy và mệt mỏi. Mấy chiếc đĩa bạc sáng choang bị đậy kín dưới lồng chụp khắc hoa chuông, nguội ngăn ngắt. Kai đặt chiếc đèn dầu lên nóc một chiếc tủ ngăn kéo ngoài phòng khách, sát bên móc treo quần áo, tô vẽ lên cái khoảng tối đen giữa căn nhà một mảnh nho nhỏ màu vàng cam. Cậu ta lần mò đi vào bếp, cúi người ngồi xuống đối diện với Steve, điềm nhiên mở chiếc lồng chụp sáng loáng. Steak và khoai tây nghiền. Đã nguội. 

    - Không hâm lại sao. - Steve hỏi, trong khi với lấy chiếc thìa đặt bên tay phải, bắt đầu đả bát súp kem khoai tây sền sệt đựng trong chiếc đĩa sâu lòng, cũng nguội ngắt. Kai lúc lắc đầu, và cũng bắt đầu dùng bữa. Sấm. Rền to bên ngoài cửa sổ, gió thổi tung lớp mành treo bên ngoài, cuốn cát lên đập mạnh vào cửa kính nghe sầm sập, mãi một lúc lâu, và một cơn mưa đổ xuống, kéo theo vô số những vệt sáng dài loằng ngoằng xé rách cả bầu trời đen kịt. Một dải mây xám đang cuộn xoáy không ngừng, nước mưa tạt mạnh lên mặt kính mờ đục. Sấm đì đùng. Steve ngán ngẩm, đứng dậy lấy một que gỗ bên dưới ngăn kéo tủ bếp, châm vào ngọn nến đang cháy leo lét trên bàn ăn, thắp sáng chiếc đèn treo tường. Ngọn lửa cháy bùng lên, soi rõ cả hai bóng người. Kai nhóp nhép miếng thịt vẫn đang đỏ tươi, và mềm xèo đang chậm chạp biến mất dần sau bộ răng trắng sạch của đứa trẻ. Chiếc cốc thủy tinh dày sóng sánh một chất lỏng tim tím pha ánh đỏ. Steve ngồi lại xuống bàn ăn, kết thúc bát súp trong im lặng. Kai cắn một miếng bánh thận, cất tiếng : 

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 10, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Lăn trên miền cỏ úaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ