Chương 2
.
Về trường hợp Thất hoàng huynh và Nhật Ảnh:
Trong số bốn hoàng huynh còn sống sót của trẫm, mà cho dù tính luôn những hoàng huynh đã xấu số qua đời, Thất hoàng huynh luôn là người đẹp nhất.
Trẫm gọi hắn là Thất ca ca, khi nói về hắn với người khác thì gọi là mỹ nhân ca ca. Thất ca ca thuở bé sống ngay đối diện trẫm. Bởi các cung hoàng tử được phân bố theo kết cấu hai đường thẳng song song, có thể tạm minh họa sơ đồ phân khu như sau:
1 . 2 . 3 . 4 . 5 . 6 . [7]
8 .9 .10 .11 .12 .13 .14 [15]
Trẫm là Thập ngũ hoàng tử, chính là cái số mười lăm lạc loài. Mười bốn cung điện đối diện nhau, Sinh Thừa Cung của trẫm nằm lẻ loi trong một góc khuất.
Nơi trẫm ở bên cạnh Ngọc Trai Cung của Thập tứ hoàng huynh, xéo xéo một chút là Hàm Châu Cung của Thất hoàng huynh. Phụ hoàng đặt tên cho cung của trẫm là Sinh Thừa Cung, tức là đứa trẻ sinh ra thừa thãi không cần thiết. Ai cũng biết Thập ngũ hoàng tử trẫm là đứa trẻ sinh ra thừa thãi không cần thiết, chỉ có Thất hoàng huynh ngày nọ nói với trẫm, "Tiểu Thập ngũ này, ngươi thật là đứa trẻ may mắn."
Trẫm hỏi, "Thất ca ca vì sao lại nói vậy?"
Thất hoàng huynh khi ấy mười hai tuổi, ôm trẫm hơn năm tuổi ngồi trên xích đu trong tiểu hoa uyển nối giữa Ngọc Trai Cung và Sinh Thừa Cung, bóp má trẫm mà bảo. "Bởi vì ngươi tự do tự tại."
"Tiểu Thập ngũ, một đứa trẻ ngoài hoàng thành nếu muốn đòi một xiên kẹo hồ lô, đòi một món đồ chơi, có thể nháo có thể khóc. Nếu không thích học bài khó, không muốn luyện viết chữ, có thể làm nũng có thể cằn nhằn. Nhưng một đứa trẻ đằng sau những bức tường lộng lẫy này, cho dù trong bữa cơm ăn nhiều một miếng thịt, vô tình yêu thích một món vật dụng cũng có thể bị thêu dệt thành ý nghĩa sâu xa. Mỗi lời nói, mỗi hành động của chúng ta, một cái ý chỉ, một cái phất tay, cung nhân rơi đầu, hạ nhân bỏ mạng, mẫu tộc điêu đứng, quyến tộc lụn bại."
"Tiểu Thập ngũ, bởi vì ngươi thừa thãi, ngươi không cần thiết...."
"..... cho nên, ngươi cũng không cần thiết phải tranh."
"Dữ thế vô tranh, chính là một loại may mắn."
Từ giọng nói mềm mại còn hơi non nớt của Thất hoàng huynh, trẫm nghe ra được hâm mộ cùng mất mác.
Tuy không hiểu vì sao mỹ nhân ca ca phải ưu sầu như vậy, trẫm năm tuổi chỉ biết thấy người buồn bã phải dỗ dành, vì vậy trẫm nắm lọn tóc dài đến eo của Thất hoàng huynh, an ủi hắn:
"Thất ca ca, nhưng rốt cuộc chúng ta đang tranh cái gì vậy?"
"Thất ca ca, không muốn thì đừng làm là được mà."
Thất hoàng huynh nhìn trẫm, nhếch môi.
"Tiểu Thập ngũ à, có đôi khi không phải là 'muốn', mà là 'cần.'"
Trẫm vẫn không hiểu cho lắm.
"Tiểu Thập ngũ đừng lo," Thất hoàng huynh ngẩng đầu nhìn lên tán cây, đối diện với một ánh mắt sắc lạnh đang chiếu xuống, thản nhiên cười.
BẠN ĐANG ĐỌC
Phương pháp sử dụng ảnh vệ low budget
General Fiction[Phương pháp sử dụng ảnh vệ low budget] *Hệ liệt: [Sorry it's my first day at work] *Tác giả: Hoàng Nguyên *Thể loại: BL, cung đình tranh đấu (rất ít), diễm tình (nhiều), có hài có hóc, được cái HE. *Giới thiệu: Hôm nay là ngày đầu tiên trẫm làm vu...