Sau khi nghe được tin đó, ông Pat và bà Nin nhanh chóng đến bệnh viện
“Nin, em nghe anh, phải thật bình tĩnh nghe chưa?”
“Em biết rồi...”
Họ cùng nhau chạy đến phòng phẫu thuật, bác sĩ và y tá đã chờ họ sẵn ở đó từ lúc nào
“Tôi là người nhà của hai bệnh nhân vừa gặp tai nạn đang phẫu thuật trong đó”
Ông Pat nói với vị bác sĩ đang ở trước mặt mình
“Chào ông bà, tôi là bác sĩ trực ở đây, hiện tại đồng nghiệp của tôi đang thực hiện ca phẫu thuật cho hai cậu ấy”
“Bác...bác sĩ...con tôi...thằng bé...”
Bà Nin lên tiếng hỏi, trong giọng hiện rõ lên sự sợ hãi nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh
“Thưa bà, thành thật mà nói tôi cũng không thể nói chính xác được tình trạng của hai cậu ấy nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu sống cả hai người. Còn đây là giấy cam kết phẫu thuật, do tình hình của bệnh nhân rất gấp nên việc kí giấy tờ chúng tôi đã xin phép dời lại, hiện tại ông bà đã ở đây rồi thì xin hai người kí vào đây để chúng tôi tiếp tục cuộc phẫu thuật”
“Ba nó ơi...”
Tay bà Nin run lên cầm lấy bản cam kết, bà nhìn chồng mình, nước mắt lại rơi xuống trên khuôn mặt ấy, ông Pat nắm chặt lấy tay vợ mình, xoa xoa nó an ủi bà rồi gật đầu kí vào đơn
“Liệu hai đứa nó...”
“Vụ tai nạn này có vẻ khá nghiêm trọng, chuyện có rủi ro hay không chúng tôi không thể nào chắc chắn được, chỉ mong ông bà có thể bình tĩnh nếu trường hợp xấu xảy ra”
Nói xong, vị bác sĩ đó cùng với y tá cúi đầu chào rồi đi vào trong phòng phẫu thuật
Ở bên ngoài, chân bà Nin như nhũn lại vậy, bà đứng không vững nữa, ông Pat phải dìu bà sang hàng ghế chờ bên cạnh ngồi
“Ba nó...”
“Không sao đâu mà, không sao hết, em biết mà, con trai mình mạnh mẽ lắm, đâu phải dạng vừa đâu, với lại Gem cũng ở trong đó cùng thằng bé mà, chắc chắn hai đứa nó sẽ ổn thôi, bình tĩnh nào”
Ông vỗ vai an ủi bà Nin, hai người họ ngồi dựa vào nhau cùng chờ
Cho đến 3 tiếng sau, cuối cùng cánh cửa phòng phẫu thuật đó cũng được mở ra
“Bác...bác sĩ...con tôi...”
“Thành công rồi ạ”
“May quá...”
Một nữ ý tá đi đến bên cạnh nhẹ nhàng nói với vợ chồng ông Pat, bà Nin nhẹ nhõm nhìn mọi thứ xung quanh sau đó kiệt sức mà ngất lịm đi
Thời gian trôi qua đến ngày thứ 30...
Do di chứng của vụ tai nạn nên sau khi phẫu thuật xong Fourth nằm trên giường bất tỉnh đến tận 1 tháng trời
Ba má luôn ở bên cạnh chăm sóc cậu, cùng nhau chờ đợi ngày cậu tỉnh lại
Và ngày hôm đó đã đến rồi, cuối cùng Fourth cũng tỉnh lại