Samuel Seo_Chôn

214 29 3
                                    

trả req

trả req

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

*****

"những năm đó tôi gặp một người

tựa gió thoảng, tựa trăng sáng.

cái gì cũng không muốn nghĩ nữa, chỉ muốn cùng người đó nói chuyện yêu đương"

.......

Samuel Seo ôm lấy cậu bé của hắn từ phía sau. Hắn gục đầu trên vai cậu, cả người run rẩy. Samuel thừa nhận hắn đang sợ hãi, thật sự sợ hãi. Chẳng biết từ khi nào người này như đã trở thành một phần trong cơ thể hắn, trở thành một mảnh hồn trong hắn. Nhìn thấy người ta bị thương Samuel cũng sẽ đau nhói, nhìn người ta khó chịu hắn cũng không thể thoải mái.

Nhưng hắn là hắn, Daniel là Daniel. Hắn không thể chịu thay những đau đớn trên người cậu càng chẳng thể hiểu nổi trong đầu, trong lòng Daniel nghĩ gì.

Samuel Seo không biết cậu định đối đầu với kẻ đó bằng cách nào nhưng theo bản năng, hắn ghét điều này. Samuel không phải kẻ tốt đẹp gì cho cam, là loại người có thể làm bất kì điều gì miễn có thể đạt được mục đích. Xui xẻo thay, cậu bé của hắn phải trực tiếp đối đầu với gã kia, một gã mà thậm chí còn kinh tởm hơn cả hắn.

- Đừng đi

Hắn thều thào

- Đừng đi, cầu xin em, chỉ lần này thôi

Cả người hắn run rẩy, cảm giác bức bối khó chịu bao vây Samuel, trong thâm tâm không ngừng kêu gào, trói lại người này lại, buộc người này lại, giam cầm cậu ấy trong này, đừng để Daniel Park rời đi.

Nhưng Samuel không muốn làm như vậy, hắn không thể ra tay với Daniel, làm sao có thể ra tay với người trong lòng mình được? Dẫu cho bây giờ Daniel Park có cầm dao đâm thẳng vào tim hắn, Samuel chắc chắn phản ứng đầu tiên của bản thân chắc chắn là lo lắng máu dính lên người cậu, sau đó là lo lắng cậu bị liên lụy. Tình yêu của Samuel Seo không giống với cảm giác lạnh lùng thanh cao hắn tỏ ra, trước mặt người này, nó hèn mọn và bèo bọt đến mức khiến người ta thương hại.

Người trong lòng chậm chạp gỡ tay hắn ra, Daniel xoay người đối diện với hắn. Cậu mỉm cười trấn an:

- Không sao đâu. Tôi tự có cách.

Samuel mím môi, rũ mắt, tay vẫn chung thủy nắm chặt tay thiếu niên trước mắt. Tuy hắn không nói gì nhưng Daniel, đã ở cạnh Samuel đủ lâu để nhận ra hắn đang bướng bỉnh không muốn cậu đi. Daniel thở dài:

[Lookism] Ba La Be LiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ