LXXVIII

1.4K 68 5
                                    

Chuyện thích một người thường xảy ra trong vô thức.

Nhân lúc ta không chú ý, người kia sẽ chui thẳng vào trái tim.

Như thể lúc đầu Điền Chính Quốc đồng ý ở bên Kim Thái Hanh với mối quan hệ chẳng rõ tên không phải chỉ vì hắn nói thích cậu, mà bản thân cậu cũng thấy mừng thầm và kiêu ngạo biết bao.

Mình thế này mà lại được Kim Thái Hanh thích – xuất phát từ suy nghĩ ấy, cậu đồng ý.

Nhưng ở bên nhau rồi, từng chút một, dường như Điền Chính Quốc không thể tách khỏi hắn được.

Lúc đầu cậu lưu luyến những khoái cảm Kim Thái Hanh mang lại, giờ biến thành lưu luyến chính bản thân Kim Thái Hanh.

Tên này điểm nào cũng tốt, điểm nào cậu cũng thích.

Cậu chỉ muốn dán cái nhãn "Của Điền Chính Quốc" lên người Kim Thái Hanh, cho mọi người tránh xa ra, của cậu cơ mà.

Cậu có dục vọng chiếm hữu và cả dục vọng tình yêu, đương nhiên là cả không ít dục vọng tình dục nữa.

Khi cậu thổ lộ những xúc cảm ấy với Kim Thái Hanh, hắn hỏi: "Biết tại sao cậu lại có nhiều dục vọng như thế với tôi không?"

Điền Chính Quốc cắn cán bút, hỏi: "Tại sao?"

"Vì cậu thích tôi." Kim Thái Hanh vừa soát bài cho cậu vừa đáp. "Cậu biết mà."

Điền Chính Quốc bĩu môi cười: "Sao cậu cứ như ba tôi thế?"

"Đừng cho mẹ cậu nghe được câu này đấy."

"... Sao mà phiền thế!" Điền Chính Quốc tựa vào người hắn, cười ra tiếng.

Thực ra sự thay đổi nơi Điền Chính Quốc cũng khiến Kim Thái Hanh hơi bất ngờ.

Dường như những ngày hắn trộm tơ tưởng người kia đã cách xa lắm rồi, lúc ấy, hắn hoàn toàn không tin được rằng sẽ có một mai tên nhóc cà lơ phất phơ này lại chịu nghiêm túc học tập vì mình.

Trước nay hắn bao giờ cũng nắm chắc mọi việc, nhưng duy chỉ với Điền Chính Quốc thì chịu chết.

Dù lúc trước hai đứa đã lên giường, hắn cũng hoàn toàn không nghĩ mình có thể giữ chặt lấy người kia.

Điền Chính Quốc khiến hắn vừa mừng rỡ vừa ngạc nhiên.

Giờ ở trường cậu cũng chẳng kéo bè kéo cánh ồn ào nhốn nháo như trước nữa, trong tiết thì bắt đầu nghiêm túc nghe giảng, lúc tan học thì chủ động theo Kim Thái Hanh về nhà học.

Càng gần kì thi đại học, tần suất làm tình của hai người càng giảm xuống. Không phải do Kim Thái Hanh cố tình hạn chế mà là do chính Điền Chính Quốc thấy lo, ngày nào cũng kêu không đủ thời gian rèn luyện.

Một Điền Chính Quốc đứng đắn thế này khiến Kim Thái Hanh vừa thương vừa yêu, hắn thường không nhịn được mà lột quần người ta hôn hôn sờ sờ, kiếm cớ "xả stress" cho nhau.

Ai mà ngờ được rằng hạng nhất cả khối lại sống thế này trước khi thi đại học.

Từ mùa hè dính dớp đến mùa mưa bão bất chợt, thời gian một năm trôi qua nhanh tới mức không thể tưởng tượng được.

[TaeKook/VKook] Mộng xuân thành thựcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ