3.

158 21 0
                                    

"Mưa

Đổ trong nhiều ngày

Thật mau

Làm ta quên mất đi thời gian đang trôi

Bài hát đang được phát không ngừng

Nhưng

Lại không diễn tả ra được sự lặng im của chúng ta lúc này..."

Ngày mưa.

Trịnh Đan Ny tay cầm vô lăng nhẹ giọng ngâm nga theo bài hát đang được phát ra. Có lẽ là do tuổi ngày một lớn, lúc còn trẻ thích nghe những bài có tiết tấu nhanh nhưng bây giờ đã cảm thấy không còn lọt tai nỗi , ngược lại nàng lại bắt đầu nghe những bản tình ca mà Trần Kha yêu thích, cũng có thể nhẩm theo hát vài câu.

Nhân lúc đợi đèn giao thông nháy xanh, Trịnh Đan Ny mở wechat nhắn cho Trần Kha.

[Em đi làm rồi.]

Trần Kha không có trả lời, hẳn là còn đang bận đi.

Trịnh Đan Ny lái xe tiến vào trường học, điện thoại đặt trên giá đỡ đến giờ vẫn chưa từng sáng lên.

Trịnh Đan Ny thở dài, lại là một tin đá chìm giữa biển sâu.

"Trịnh lão sư, hôm nay có lãnh đạo bên công ty phần mềm muốn đến chia sẻ góc nhìn cho những đứa trẻ có lòng hiếu kì đến sự sáng tạo. Khối của chúng ta phải tham gia, lát nữa em nhớ đứa lớp thứ hai đến hội trường nha."

Người vừa mới nói chính là chủ nhiệm gọi Đới Manh, trong tay còn đang cầm một ly trà sữa dù đã đến ngưỡng 30.

"Đã biết rồi Đới chủ nhiệm. Cơ mà tối hôm qua chị lại bị lão bà đuổi ra phòng khách à, quầng thâm mắt rất là rõ ràng nha."

Đới Manh sửng sốt một giây, cười gật gật đầu.

"Thế còn em sao hôm nay lại tự lái xe đến trường? Không phải lúc nào em ấy cũng lái xe đưa em đi làm sao."

Trịnh Đan Ny rất nhanh thu hồi cảm xúc bị trầm xuống của mình mà đáp lại "Hôm nay chị ấy bận, sáng sớm hôm nay đã phải tăng ca rồi."

"Được rồi em mau đi ăn sáng đi, chị phải đi văn phòng một chuyến".

Người kia của Đới Manh là con gái, Trịnh Đan Ny đã biế từ sớm, thậm chí còn biết người kia là giáo sư đại học. Tuy nói bình thường nàng và Đới Manh không có tiếp xúc nhiều nhưng nàng cũng không ít lần nhìn thấy Đới Manh đăng ảnh đôi trong vòng bạn bè.

"Cả lớp im lặng một chút, lớp trưởng mau quản lớp, lát nữa lớp chúng ta sẽ đến hội trường nghe thính giảng".

Mới vừa rồi cả lớp còn đang đùa giỡn trong nháy mắt đã không còn nghe tiếng ai nói chuyện nữa mà đợi Trịnh lão sư sắp xếp đi đến hội trường.

Trần Kha như trước vẫn không có hồi âm tin nhắn mà Trịnh Đan Ny đã gửi hơn nửa giờ trước. Nhìn đoạn hội thoại đối phương phản hồi ít đến đáng thương, hầu như Trần Kha không có trả lời tin tức của nàng.

Tên Wechat của Trần Kha cũng là ck, hầu như chị ấy không hề chia sẻ vòng bạn bè, ảnh đại diện cũng chỉ là một tấm ảnh chụp bên bờ biển.

[ĐẢN XÁC] CỨ ĐỂ CƠN MƯA LỚN NÀY TIẾP TỤC RƠI XUỐNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ