chuyện perth và bố cậu được giải quyết cũng đã được 2 ngày trước khi chimon biết sự thật.
perth chuẩn bị tinh thần cho lần gặp này rồi.
đưa anh 1 lí do rõ ràng.
1 lời xin lỗi thật lòng.
chỉ mong anh tha thứ cho cậu, cho người đã vô tâm nói lời chia tay hôm đó, cho người đã nhẫn tâm bỏ mặc anh ở lại với nước mắt và đau khổ này.
chỉ cần như vậy thôi.
...
chimon lái xe về nhà. vì anh không biết nơi cậu ở hiện tại.
từ khi quen nhau, cả hai đã sống cùng nhau rồi. thế nên khi chia tay, perth chủ động đã dọn đi và chẳng nói gì với anh về nơi cậu ở.
anh tức điên lên đi được, muốn gặp mặt em để được nghe em giải thích, được lo lắng, hỏi han em liệu những vết thương đó còn đau không.
...
anh dừng trước cửa phòng, trong lòng nặng trĩu, lại chẳng muốn vô.
âm thanh tít tít bấm bấm mật khẩu vang lên.
*cạch*
đèn trong phòng sáng lên, nhưng không phải do anh bật.
anh ngỡ ngàng.
"anh về rồi" - perth trước mặt anh vẫn như cũ, trên môi nở nụ cười mừng anh về nhà, như những ngày tháng cả hai còn quen nhau.
trên tay cậu là chiếc bánh kem nhỏ, kèm dòng chữ "happy birthday p'mon".
trên đầu đội mũ sinh nhật. quanh phòng được trang trí lung linh bằng bóng bay và dây bóng kính.
anh sững người mất nữa phút, người muốn gặp lại lần nữa xuất hiện trước mặt.
cứ như 1 phép màu vậy, mang đến cho chimon người anh thương nhất.
"nè. đừng nói anh quên sinh nhật mình đấy nhé?" - perth thấy anh thơ thẩn nhìn mình, cửa còn chưa đóng lại gọi anh.
"perth..."
chimon tiến chậm đến phía người đối diện, ôm chầm lấy cậu.
anh nhớ cậu. câu này không biết đã nói bao lần rồi.
perth bất ngờ cũng dang tay ra đón lấy anh, 1 tay đặt trên lưng anh vuốt vuốt, tay còn lại giữ bánh kem giữa không trung.
cả hai ôm nhau, chẳng cần 1 câu nói. họ hiểu bản thân cần gì ngay lúc này.
1 cái ôm thật sự có thể chữa lành mọi thứ.
được 1 lúc chimon buông cậu ra, nước mắt lại rơi rồi. anh lau đi dòng lệ làm nhoè mắt, nhìn perth thật kĩ.
nhưng lại càng không kiềm được mà bật khóc to hơn.
"hơi... anh đừng khóc" - perth lúng túng đặt bánh kem lên bàn sofa gần đó, hai tay lau đi dòng nước mắt nóng ấm hai bên má người thương. nở trên môi nụ cười ôn nhu nhất xoa dịu mèo nhỏ.
"em về rồi"
anh không tính khóc đâu, nhưng cứ gặp perth, nhớ lại chuyện mình vừa nghe được lúc chiều lòng lại chẳng kiềm được.
BẠN ĐANG ĐỌC
apologize | perthchimon
Fanfiction"thời gian có thể làm em đánh mất anh" "1 lần nữa, hãy để tôi được yêu em" - - khn.ee - - do not reup